Ngày hôm sau.
Từng tia nắng xuyên qua cửa sổ, chiếu xuống Tĩnh thất giữa viện hoa Long Đản. Trong phòng chỉ còn lại một mình Ngụy Vô Tiện ngủ trên giường, khi tỉnh dậy, Lam Vong Cơ đã không còn ở Tĩnh thất nữa, chắc đã tới dạy học cho đệ tử các nhà rồi, Ngụy Vô Tiện không người thôi thúc, cũng không có việc gì làm, lại cảm thấy hông mềm nhũn vô lực, dù đã tỉnh rồi cũng không muốn ngồi dậy, nằm im cuốn ổ trên giường chờ Lam Trạm trở về.
Hết giờ lên lớp, Lam Vong Cơ vốn định tới phòng bếp mang chút đồ ăn về Tĩnh thất, không ngờ vừa ra khỏi Lan thất đã bị đệ tử Lam thị ngăn lại.
Đệ tử Lam thị báo:
"Thưa Hàm Quang Quân, Giang tông chủ của Vân Mộng Giang thị tới bái phỏng, bây giờ đang đợi ở Hàn thất Trạch Vu Quân mời người nhanh chóng tới gặp, có việc hệ trọng cần thương lượng."
Lam Vong Cơ nhíu mày, theo tính cách của Giang Vãn Ngâm, trước giờ chưa từng dễ dàng mở miệng cầu giúp đỡ, nếu đích thân tới Cô Tô thì nhất định gặp phải chuyện vô cùng khó nhằn, y quay sang dặn Lam Tư Truy:
"Tư Truy, đưa bữa sáng tới Tĩnh thất."
Lam Tư Truy tự giác hiểu được bữa sáng là đưa cho ai, cậu gật đầu đáp:
"Vâng, con nhớ rồi ạ."
Bốn người Lam Tư Truy và Lam Cảnh Nghi, Kim Lăng, Âu Dương Tử Chân từ ngày bắt đầu nghe giảng đã dính chặt với nhau, nghe thấy Lam Tư Truy phải tới Tĩnh thất tìm Ngụy Vô Tiện, ba đứa còn lại cũng tiện thể đi theo.
Lam Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-tran-tinh-lenh-mai-mai-khong-co-dai-ket-cuc/1599490/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.