Ba ngày sau 
Lưu Bang 
Hoắc Long gõ cửa Thư phòng,nghe thấy bên trong phản hồi thì mới dám bước vào, Hoắc Long cúi đầu chào lịch sự rồi báo cáo công việc cho Lưu Trấn. 
"Ồ cô gái đó là con gái của Lâm gia à"Lưu Trấn nhìn ra cửa sổ ôn tồn hỏi tiếp:"Cô gái đó từng làm gì?" Hoắc Long nhẹ giọng nói:"Thưa Lão Đại cô gái đó từng là một ca sĩ học đường nổi tiếng, để kiếm tiền đi học mà cô ấy với em trai mình Lam Anh từng làm rất nhiều việc vặt để kiếm sống " 
Lưu Nguyệt nghe được thì cảm thấy vô cùng thương xót Lam Sương, ý nghĩa tên cô là Lam trong bầu trời xanh biếc Sương trong sự nhẹ nhàng của mây trắng trên bầu trời, một cái tên được đặt ra để nói đó là một người con gái yêu đuối mỏng manh và tâm hồn tinh khiết cần có một bờ vai vững chắc để cô dựa dẫm cả đời, nhưng cô bé nghĩ một đằng thì cô lại khác một trời một vực. 
Người hầu nhẹ nhàng đến bên cô nói :"Tiểu thư,cô ấy tỉnh rồi". 
"Được rồi, xuống nấu canh gừng cho cô ấy đi,tôi đi thăm cô ấy". 
Cuộc nói chuyện của cô và người hầu đều được anh và Hoắc Long nghe rõ, Hoắc Long lại hỏi:"Lão đại, có cần đi xem cô ta thế nào không ?". 
Lưu Trấn đứng dậy đi đến phòng mà cô đang nằm nghỉ , Hoắc Long cũng đi theo sau để xem rõ tình hình, vừa đến nơi thì cô đã đứng dậy đáp lễ:"Cảm ơn các vị đã cứu tôi". 
Lưu Nguyệt nhìn ngắm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-hom-ay-ta-khong-gap-nhau/2932479/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.