Sau khi ra khỏi nhà họ Lam cứ ngỡ Lam Sương sẽ về Diễm Lệ Uyển nào ngờ còn đi chơi khắp nơi,cô vào thị trấn chơi một lúc rồi gặp rất nhiều người quen,Lam Sương vẫy vẫy tay chào mọi người rồi đi ăn chiều. 
Hồi về quê với mẹ cô thường được các bạn rủ đi chơi, khi đói sẽ lấy xe đạp đèo nhau đi ăn,Lam Sương ghé đến quán ăn nhà bạn thân bà ngoại mình mở,quán ăn vẫn như xưa từ bảng hiệu cho đến thực đơn, cái bàn cái ghế đều không thay đổi,Lam Sương ngồi vào bàn đầu tiên của quán rồi gọi món. 
"Bà chủ ơi cho cháu mì hoành thánh SanXian và một cốc chè đậu đen" 
"Tới liền, tới liền đây"một giọng nói trẻ vọng ra, buổi chiều ở thị trấn không tấp nập như buổi sáng sớm, chiều nay quán ít khách nên chỉ cần chờ một chút là có mì hoành thánh SanXian liền, một cháu bé trẻ chập chững 7 tuổi bưng bát mì và chè ra. 
Cậu bé bưng bát mì ra trước mặt Lam Sương rồi ngồi đối diện lấy chiếc quạt điện nhỏ ra quạt,Lam Sương vừa ăn vừa trò chuyện với cậu bé. 
"Này cậu bé, cậu làm nhân viên trong quán này sao" 
"Không khi nào rảnh tay cháu phụ giúp mẹ và bà ngoại thôi" 
"Mẹ cháu tên gì vậy?" 
"Dạ mẹ cháu tên Ngân Âm" 
"Có thể gọi mẹ cháu ra nói chuyện cùng cô được không?" 
Cậu bé gật đầu đồng ý rồi vào nhà gọi mẹ chẳng mấy chốc mẹ cậu bé đi ra:"Cho hỏi tìm tôi có chuyện gì?" 
"Chẳng lẽ có chuyện mới gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-hom-ay-ta-khong-gap-nhau/2932434/chuong-23.html