6 giờ sáng.
Lam Sương vì quá mệt mỏi nên đã ngủ thiếp đi, Lưu Trần Lãng vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ.
Gần 7 giờ sáng, từ đại sảnh của Diễm Lệ Uyển vang lên một giọng nói rất quen thuộc.
"Tiểu Lãng,mẹ về rồi đây!". Tuệ Băng Băng sau một thời gian dài đi Mỹ du lịch cuối cùng cũng đã về,bà ngồi xuống ghế rồi uống trà, tất cả mọi người nghe thấy bà về đều xuống gặp mặt.
Lam Sương nửa tỉnh nửa mê rửa mặt thay quần áo xuống dưới lầu, vừa bước xuống đến nơi đã bắt gặp ánh mắt tò mò của mẹ chồng.
"Con chào bác ạ!".Lam Sương cúi đầu chào.
Tuệ Băng Băng gật đầu rồi vươn tay kéo Yến Phi Lộ ngồi xuống ghế, mặc cho Lam Sương vẫn đứng đó.
Lưu Trần Lãng kéo tay cô ngồi xuống ôm cô vào lòng.
Một giọng nói ngọt ngào vang lên:"Anh Trần Lãng lâu rồi không gặp anh còn nhớ em không?".
Lưu Trần Lãng thản nhiên đáp:"Quên rồi!".
Yến Phi Lộ nở một nụ cười tươi tắn:"Ngày xưa chúng ta hay chơi trò vợ chồng còn gì, hơn nữa chú chó nhỏ năm ấy còn là con của hai chúng ta nữa,chẳng lẽ anh quên rồi sao?".
Lam Sương biết hai người này có quan hệ không bình thường nên nhờ Lưu Anh giúp,cô lấy điện thoại ra nhắn tin, Lưu Trần Lãng đang trò chuyện với hai người ngồi phía đối diện mà không để ý.
Bạn thân, thân ai nấy lo....
(Đang hoạt động)
"Này Lưu Anh, cứu tao..."..
"Sao zậy bà nội..."
"Còn không mau dậy,mẹ anh ấy về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-hom-ay-ta-khong-gap-nhau/2932414/chuong-33.html