Diễm Lệ Uyển. 
Tất cả mọi người đều tập trung đông đủ bên trong lẫn ngoài phòng ngủ của Lưu Trần Lãng,Lam Sương nằm trên giường,vẻ mặt ai nấy cũng đều lo lắng cho cô. 
Yên Phi Lộ đứng tựa người vào cửa vẻ mặt ung dung nhìn người nằm trên giường mà nở nụ cười mãn nguyện. 
"Mọi người giải tán hết đi,cô ấy cần được nghỉ ngơi". Bác sĩ An cất dụng cụ khám bệnh ung dung đi ra ngoài. 
Mọi người bắt đầu từ từ giải tán trong phòng chỉ còn cô và Lưu Trần Lãng. 
"Ông xã!".Lam Sương nhìn nét mặt lạnh băng của Lưu Trần Lãng. 
"Hử?".Anh đi đến ngồi cạnh giường. 
"Không sao cả,anh đừng như thế!". 
"Bị bắn gần trúng tim như thế còn nói là không sao, mau đắp chăn ngủ đi,anh qua phòng sách xử lý công việc". Lưu Trần Lãng đắp chăn cho Lam Sương rồi đi ra khỏi phòng. 
Bây giờ là 9h tối mọi người vẫn còn thức,Lam Sương từ từ đứng dậy đi ra ngoài cửa phòng,đi đến cầu thang thì bắt gặp Yên Phi Lộ. 
"Chị không sao chứ!". 
"Không sao!".Lam Sương nhàn nhạt trả lời. 
Yên Phi Lộ nhìn biểu cảm nhàn hạ của Lam Sương mà tức tối trong lòng,cô ta nhìn xung quanh một vòng, không thấy ai cả liền bắt lấy tay Lam Sương. 
"Tôi nói cho chị biết, đừng tưởng anh Trần Lãng yêu thương cô thì tôi sẽ sợ, chuyện hôm nay là do tôi làm đấy, khôn hồn thì cút ra khỏi anh ấy đừng để tôi làm chuyện tàn ác hơn". 
Lam Sương cười khẩy :"Tôi không cút được rồi, nếu cô thật sự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-hom-ay-ta-khong-gap-nhau/2932394/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.