Tuyết Thịnh Dung thở dài:"Tùy cháu thôi!".
Lam Sương vui vẻ ngồi trong lòng Lưu Trần Lãng.
Tuyết Nhi lúc này đã đi dạo về,vừa bước vào nhà,cô gặp được Lam Sương không kìm được sự nhung nhớ,cô lập tức chạy đến nắm tay Lam Sương .
"Chị Sương Sương,em nhớ chị lắm,sau khi hủy hôn chị đã đi đâu,tại sao chị lại đến Trung Quốc,tại sao chị lại không đến tìm em".
Lam Sương cười gượng:"Em đừng hỏi dồn dập như thế, làm sao chị có thể trả lời hết được cho em đây!".
Lưu Trần Lãng nhìn Tuyết Nhi với ánh mắt tràn đầy sát khí, Tuyết Nhi đang cười tươi với cô đột nhiên thu hẳn cái nụ cười tươi ấy ánh mắt tràn đầy sợ hãi.
Lam Sương quay người lại ôm cổ Lưu Trần Lãng :"Anh có nhất thiết phải như thế đâu!".
"Nó vừa nắm tay em!".Lưu Trần Lãng tựa người vào ghế.
Tuyết Nhi trước nay là một người ngang ngược, cô bé cũng chỉ nghe lời mỗi mẹ mình và cô.Được sinh ra trong nhà quyền quý nhưng không có cha, luôn được bạn bè trêu chọc từ đó cũng sinh ra nỗi ám ảnh về đàn ông, trong mắt cô những người đàn ông điều rất đáng ghét Lưu Trần Lãng cũng không ngoại lệ.
Còn cái tính cách ngang ngược của cô là do cô được bạn bè trêu chọc quá nhiều nên thay đổi tính cách. Ai trêu cô là cô sẽ đánh trả, có một lần cô đánh cho con trai nhà quyền quý nước Pháp nhập viện.
"Chị Lam Sương.Chị có chồng bỏ em sao, chị không còn thương em nữa à!".Cô bé hai mắt long lanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-hom-ay-ta-khong-gap-nhau/2932379/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.