Lam Đình Niên đứng bên cạnh vừa hay xem được một màn kịch hay ngay trước mắt lòng cô mang đầy giễu cợt nhịn không được mà bật cười thành tiếng.
"Không phải một năm trước cô muốn chết lắm sao? Bây giờ dáng vẻ này đúng là cảm thấy có chút không quen mắt!"
Ánh mắt sắc như dao gâm, Bạch Hạc Hiên liền xoay đầu liếc Lam Đình Niên đến mức cô cũng phải tự mình biết điều mà ngậm miệng lại.
Tiếp tục vỗ về Nhã Thanh Lam, Bạch Hạc Hiên sợ rằng Nhã Thanh Lam kích động hơn mà lạnh giọng ra lệnh cho Lam Đình Niên:"Cô đi ấy ít nước ấm vào đây trước đi!"
Nhướng nhẹ đôi mày, Lam Đình Niên liền quay gót rời đi, hiện tại cô cũng chẳng muốn ở trong căn phòng này thêm giây phút nào nữa.
Ngột ngạt chết cô rồi!
Đóng nhẹ cánh cửa phòng bệnh, Lam Đình Niên liền thở phì một hơi, bỗng nhiên cô cảm thấy như có ai đó gián mắt vào mình mà ngước lên, là bốn con mắt của hai tên vệ sĩ hai bên, ngay lập tức cúi đầu Lam Đình Niên liền nép mình mà rời đi.
Đứng xả nước vào thau, Lam Đình Niên không ngừng mường tượng lại hình ảnh khi nảy ở trong phòng bệnh, rõ dmràng Bạch Hạc Hiên chưa bao giờ đối với cô như vậy, trong lòng anh giữa cô và Nhã Thanh Lam ai nặng ai nhẹ chắc cô cũng đã rõ từ rất lau rồi, chỉ là cô vẫn có một cái gì đó rất khó mà chấp nhận được khi nhìn người đàn ông trên danh nghĩa vẫn là chồng mình lại đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-em-chua-tung-yeu/2627126/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.