Anh gằng giọng:"Cô đê tiện thì cũng thôi đi! Nào ngờ cô còn có cái suy nghĩ người khác cũng đê tiện giống cô sao?"
Đôi môi khô khốc, Lam Đình Niên cười nhạt:"Lòng dạ tôi hẹp hòi, lại ích kỉ đê tiện cho nên tôi chỉ nghĩ được như thế thôi, anh có ý kiến gì sao?"
"Nếu nói chuyện với tôi khiến anh điên tiết như thế thì đừng nên nói nữa!"
"Về mà chăm sóc cho tình nhân của mình đi, tôi tự lo cho thân mình được!"
Nhìn thấy ánh mắt vẫn còn đang đỏ au của Bạch Hạc Hiên mãi nhìn mình, lòng Lam Đình Niên tự nhiên lại hiểu ra gì đó mà gượng cười nói tiếp: "À mà.... Anh yên tâm đi, nốt hôm nay thôi ngày mai tôi sẽ tiếp tục chăm sóc cô ta cho nên anh không cần phải cuống quýt lên hết như thế đâu!"
"Lam Đình Niên xem như cô giỏi!" Bạch Hạc Hiên tức đến phát điên nhưng nhìn lại cơ thể của Lam Đình Niên tự bản thân anh lại có một cái gì đó không dám dùng thêm lực lên người cô mà đứng đó chỉ chỉ ngón tay đầy run rẫy của mình đến trước mặt Lam Đình Niên ngậm đắng nuốt cay.
Thu hồi lại ngón tay mình Bạch Hạc Hiên đem hộp cháo đặt mạnh xuống bàn, anh quay lưng rời đi, trước khi đi còn không quên dập mạnh cánh cửa phòng trút giận.
Có thoáng giật mình, Lam Đình Niên trân trân đôi mắt nhìn xống sàn nhà bị cháo đổ làm bẩn, thở dài một hơi cô lười đứng lên mà dọn dẹp, nên cũng nhắm mắt cho qua mà chống tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-em-chua-tung-yeu/2627118/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.