Thấy Bạch Hạc Hiên vẫn còn đang ngây người đứng đó, vị bác sĩ liền tiếp lời:“Nếu như tôi nhớ không lầm thì vợ của cậu hai ngày trước vẫn còn đang điều trị ở bệnh viện của chúng tôi! Mới xuất viện một ngày lại lên cơn sốt, vợ cậu không cần mạng nữa hay là…”
Định nói gì đó nhưng đối diện với ánh mắt mang đầy vẻ chết chóc của Bạch Hạc Hiên nên vị nữ bác sĩ kia liền chùn bước mà thôi không đề cập thêm về vấn đề ngoài lề nữa, vị nữ bác sĩ quay trở về chuyên môn:“Tạm thời tôi kê cho vợ cậu thuốc hạ sốt trước, nếu hết ngày hôm nay vẫn không có dấu hiệu tốt hơn thì tôi nghĩ cậu nên đưa vợ mình đến bệnh viện kiểm tra kĩ hơn xem sao!”
Nói rồi vị nữ bác sĩ liền lấy giấy bút ra kê một đơn thuốc đưa cho Bạch Hạc Hiên rồi rời đi.
Tay cầm thấy đơn thuốc từ tay bác sĩ, Bạch Hạc Hiên xem qua một chút, ánh mắt vẫn dán chặt lên đơn thuốc chân thì đi đến bên giường của Lam Đình Niên, anh vừa định ngồi xuống bên giường của cô thì bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Bạch Hạc Hiên liền đứng lên đi mở cửa, là quản gia Phương, bà ta đem thức ăn lên, anh liền vươn nhận lấy khay thức ăn từ tay quản gia Phương, Bạch Hạc Hiên cũng tiện tay mà đưa luôn đơn thuốc cho bà ta bảo nhờ người đi mua, căn dặn xong anh liền đóng sầm cửa lại, bê khay thức ăn anh đặt lên mặt bàn nhỏ ở đầu giường của Lam Đình Niên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-em-chua-tung-yeu/2627078/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.