Ngồi ở trong xe cách đó không xa, trợ lý Hồng sau khi quan sát rõ khuôn mặt của người đàn ông đang đứng đối diện với Nhã Thanh Lam thì ngay lập tức nhíu mày, lẩm bẩm trong miệng:“Lục Chí Khiêm?”
Trợ lý Hồng sau khi ý thức được liền nhanh tay cầm điện thoại lên lưu lại một số hình ảnh, nhưng rồi trợ lý Hồng cũng ý thức được đây là địa bàn của Lục Chí Khiêm nên cũng chẳng dám manh động gì nhiều, nên sau đó cũng liền ra hiệu cho tài xế của mình lái xe rời đi.
Bên trong căn nhà có phần hơi cũ kĩ, Nhã Thanh Lam ngồi đối diện với Lục Chí Khiêm trong căn phòng kín mà không khỏi rùng mình bởi thứ ánh sáng lập lòe không quá sáng chói cũng chẳng quá tối của căn phòng, nhưng đủ để cho người ta sởn gai óc, Lục Chí Khiêm vắt chéo chân ngồi trên sofa, trên tay xoay xoay nhẹ ly rượu vang, khóe môi cong lên mà nhàn nhã thành câu:“Vẫn chưa đầy hai mươi bốn giờ đồng, tốc độ làm việc của cô tiến bộ cũng không ít ấy nhỉ?”
Hai lòng bàn tay xiết chặt lấy vai túi xách, mồ hôi túa ra không ngừng, khuôn mặt có hơi tái nhẹ, Nhã Thanh Lam cố gắng chấn chỉnh lại tâm trạng, cô đưa tay vào trong túi xách lấy ra một chiếc usb đặt lên bàn đẩy nhẹ đến chỗ của Lục Chí Khiêm, nơi đầu tim hơi loạn mà lắp bắp:“Thứ anh cần đều ở hết trong đây!”
“Xong việc rồi vậy tôi đi trước!”
Lời vừa dứt Nhã Thanh Lam liền đứng lên ý muốn rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-em-chua-tung-yeu/2627026/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.