"Vâng ạ! Chờ ba đến đói, con ăn vụng luôn ạ!" Đầu gật lia lịa, John chìa miếng sườn kho ăn dở trên tay của mình ra cố ý để cho Vĩ Tiết Lâm nhìn thấy mà nói.
Tay xoa lấy đầu John, Vĩ Tiết Lâm mỉm cười:"Ba Lâm xin lỗi vì đã để John phải đợi lâu nhé!"
"Lâm Lâm, anh tới rồi sao? Mau vào nhà đi ngoài trời nắng lắm! John con cũng mau vào đây đi!" Nghe có tiếng ríu rít không ngớt ở ngoài sân nhà, Lam Đình Niên cùng Bạch Hạc Hiên từ bên trong đi ra, vừa hay nhìn thấy John đang ôm chặt lấy chân của Vĩ Tiết Lâm mè nheo, vì trời lại khá nắng, nên Lam Đình Niên đã lên tiếng gọi cả hai vào nhà.
Nghe tiếng gọi, Vĩ Tiết Lâm liền ngẩng đầu nhìn lên, John cũng cùng lúc mà xoay người nhìn Lam Đình Niên, Vĩ Tiết Lâm sau đó liền nắm lấy tay John mà đi vào trong, đối diện với Bạch Hạc Hiên và Lam Đình Niên đang đứng trước cửa nhà anh đưa túi quà trên tay của mình đến trước mặt của cả hai mà mỉm cười:"Quà mừng tân gia!"
"Anh đến chơi là được rồi, sao phải quà cáp như thế làm gì chứ?" Khóe môi cong nhẹ, Lam Đình Niên vừa nói vừa đưa tay đỡ lấy túi quà trên tay của Vĩ Tiết Lâm.
"Việc phải phép mà!" Vĩ Tiết Lâm giao hẳn túi quà trên tay cho Lam Đình Niên, thái độ hết sức tự nhiên anh dắt lấy tay John hướng vào phía nhà bếp mà đi, khi đi ngang qua chỗ của Bạch Hạc Hiên anh còn không quên đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-em-chua-tung-yeu/2626875/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.