Hoàng Nhã Kỳ trở về kí túc xá, chăm chỉ viết lại bản nghiêng cứu thuốc hồi sinh. Lúc này, Lâm Tối cũng mở cửa đi vào.
"Cậu làm gì mà chăm chú dữ vậy". Cô nàng hồn nhiên, vui vẻ mà cầm một túi đồ ăn vặt,vừa ăn vừa nói.
"Một chút việc nêm làm thôi"
"Ò, tớ biết rồi...mà tới nói nè đừng cứ mãi cấm đầu vào học tập làm việc mãi, cậu nghỉ ngơi một chút đi, ăn một miếng". Lâm Tối quan tâm khuyên nhủ Hoàng Nhã Kỳ sau đó đưa gói đồ ăn cho nàng ăn cùng.
"Cậu ăn đi, tớ không ăn mấy cái độc hại này."
"Gì mà độc hại, mấy món này rất ngon nha, với cả cậu ăn một vài miếng cũng không chết"
Hoàng Nhã Kỳ không trả lời mà chỉ cưới trước hành động phản bác trẻ con của Lâm Tối.
Trong căn phòng nhỏ ở kí túc xá, thời gian vẫn cứ trôi, một người mãi mê với công việc, một người thì bật điện thoại lướt web, người kia cứ luyên thuyên nói mãi không ngớt còn người nọ thì lại yên tĩnh lắng nghe sau đó đáp lại.
______
Thời gian quả nhiên là trôi nhanh thật, mới đó mà đã đến giờ ăn tối rồi, Lâm Tối ra ngoài mua đồ về ăn, dọn thức ăn đêm ra bàn lại quay vào gọi Hoàng Nhã Kỳ đến ăn cùng.
Hoàng Nhã Kỳ ăn không nhiều, chỉ ăn một chút thì buông đũa. Cũng muốn ăn thêm nhưng nàng lại không muốn. Bất giác cảm giác khó chịu ập đến, Hoàng Nhã Kỳ chạy vào nhà vệ sinh, nôn mửa không ngừng. Lâm Tối bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-em-chua-tung-gap-chi/2994961/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.