Chưa câu mực bao giờ nên thành ra tôi cũng gà mờ lắm,tay chân chẳng thế chuyên nghiệp xíu nào,cứ táy máy mà không làm được.
Cậu Duy lấy con mồi hình cá nhìn chuyên nghiệp cực,chắc cậu hay được đi cùng cơ quan,mà nhà cầu giàu mà thích đi lúc nào chả được, mấy cái mồi hình cá để đánh lừa mấy em mực nhẹ dạ đây mà.
Trên tàu được trang trí rất nhiều đèn màu sắc để thu hút sự chú ý của mực ,từ con to đến con nhỏ ,cậu Duy bảo nó rất thích mấy nơi nhiều màu sắc,như vậy chúng đến đông mới câu được nhiều mực. Không khí ở trên tàu thật là náo nhiệt, ai cũng sẵn sàng thu thập cho mình chiến lợi phẩm. Chị Hạnh cũng hào hứng tham gia ,ai cũng có một chiếc xô để đựng mấy em bé mực đủ kích cỡ ,to cũng có nhỏ cũng có..
-Sao mà ngốc thế,em phải ném cần ra xa ,sau đó thì kéo lại dần rồi giật mạnh ra đằng sau ,em kéo vậy nhẹ quá ,rơi mực . Chút nữa khômg câu được con nào ,không ai chia cho em đâu,tí nữa uống nước lọc nhé.
-Cậu Duy đẹp trai câu đi ,tôi cầm xô cho cậu là được chứ gì,tôi không biết câu,chắc thấy tôi xinh quá nên chạy hết rồi,tôi cầm hộ cậu ,tí chỉ lấy công một con thôi cậu nhé.
Cậu Duy không đáp chăm chú câu mực,nhưng cậu mát tay thật toàn những em mực xinh xắn tươi tắn. Biển đêm mát và dịu dàng ,hôm nay trời không có trăng sáng ,rất thích hợp câu mực ,thỉ thoảng những vì sao nhỏ thoát khỏi đám mây kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-dung-gap-anh/2876501/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.