Một tia sửng sốt ,không tin vào tai mình,vậy là tôi sẽ không phải bỏ đi thiên thần nhỏ nữa ,vậy là con tôi sẽ có gia đình trọn vẹn hay sao?
Nói câu đó xong bà chủ lặng lẽ rời khỏi phòng ,có lẽ bị ép trở thành bà nội ,cảm giác cũng nhiều bất ngờ lắm .Trong thư phòng,chỉ còn lại tôi và anh :
-An,em nghe thấy không ,mẹ tôi tác thành cho tôi và em rồi ,em đừng bỏ đi giọt máu của tôi. Hôm đó em gọi tôi còn chưa kịp nói xong ,em đã tắt máy rồi ,tôi không phải người bừa bãi,chỉ là tôi không dám đối diện với em.Tôi tin tình cảm chúng ta sẽ từ từ tốt lên ,hãy cho tôi một cơ hội được không ?
Tôi im lặng không đáp ,tôi ôm anh khóc nức nở ,tôi không biết phải làm gì cả ,mọi thứ rối ren vô cùng ,tôi cũng muốn được yếu đuối một lần ,chỉ cần con tôi có một gia đình, tình cảm có thể sẽ lớn lên,vậy nếu tình cảm của chúng tôi vẫn nhạt nhòa liệu cuộc hôn nhân ấy có tồn tại lâu được không ?
Vì đám cưới gấp nên chúng tôi không chuẩn bị nhiều ,chỉ là tấm ảnh cưới và hai ảnh để bàn,anh nói sẽ để ở nơi anh làm việc.
Ngoài công việc ở cơ quan ,anh vẫn quản lí hoạt động kinh doanh đá quý..Chị Hạnh nghe tin không khỏi bất ngờ ,vốn tưởng rằng Duy ghét tôi,nhưng thật không ngờ thoáng cái đã là người chung chăn chung gối chung đường đi.
-Chị cũng ngạc nhiên lắm ,coi như duyên chúng ta dài ,là người một nhà rồi,em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-dung-gap-anh/2876492/chuong-21.html