Tôi căng mắt nhìn căn phòng ,không có ai trong đây ngoài anh đang nằm gục trên bàn.Tôi có lay đến cỡ nào anh cũng không chịu tỉnh dậy,
--Duy ,anh tỉnh lại đi ,sao lại nóng đến thế này ?
Có lẽ do làm việc quá sức,nên anh mặc kệ bản thân đang không được khỏe vẫn đến cơ quan để hoàn thành công việc nên mới bị sốt đến mê man.
Thế mà trong phút giây nào đó ,tôi lại nghĩ oan cho anh đang phản bội tôi .Không nghĩ nhiều,dẫu sức khỏe không tốt cố gắng dìu anh ,lê từng bước chân nặng nhọc tới thang máy,lúc này anh mới mơ màng tỉnh một chút :
-An ,em đến từ khi nào? Anh mệt quá ,anh ngủ một chút nhé !
Tôi còn chưa kịp trả lời ,anh đã nhắm nghiền mắt lại
Nhanh chóng đưa anh ra xe taxi dưới sảnh
-Cho cháu tới bệnh viện gấp ạ !
Làm thủ tục xong xuôi ,tôi liền gọi cho mẹ chồng :
-Mẹ ạ ! Anh Duy nãy bị sốt ,con vừa đưa anh ấy vào viện rồi,đang chờ ngoài phòng bệnh ạ.
-Khổ thân con tôi,suốt ngày chỉ cắm đầu vào làm ,bệnh cũng không dám nghỉ nữa. Chờ tôi ở đó ,tôi đến ngay.
Lòng tôi nặng trĩu,trên tường từng tiếng tíc tắc chiếc đồng hồ cứ nhẹ nhàng trôi qua,lòng tôi nóng như lửa đốt ,hi vọng anh không sao...
Lúc này anh được truyền dịch xong,y tá và bác sĩ đi ra ngoài :
-Bác sĩ ,chồng tôi anh ấy có sao không ?
-Cô yên tâm chỉ là sốt cao thôi,tạm thời sức khỏe đã ổn định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-dung-gap-anh/2876486/chuong-24.html