Ánh sáng nhè nhẹ chiếu qua từng ô cửa sổ
Ở giữa căn phòng rộng lớn, một cô gái với thân hình mãnh mai đang nằm ngủ
Ánh sáng chiếu vào làm cho mắt cô khẽ dịch chuyển. Hàng lông mày bất giác nhíu lại.
Sau đó cô từ từ mở mắt
"Ting...Tingggg."
Điện thoại báo có tin nhắn đến
Đang trong cơn say giấc, cô mơ màng nhìn lên chiếc điện thoại. Khiết Băng đột nhiên tỉnh dậy, trợn tròn hai mắt nhìn vào hàng tin nhắn kia
"Dậy ăn sáng đi. Nhíu mày vừa thôi kẻo nhăn mặt. Em xấu rồi tôi không cần em nữa đâu!"
Cái hạng người gì vậy trời! Ai muốn làm người phụ nữ của anh ta.
"Tôi cứ thích ngủ đấy! Anh làm gì được tôi!"
Cô nhanh chóng hồi âm mang vẻ dỗi hờn.
Loading...
Mới sáng sớm đã bị âm binh ám rồi.
Tại sao số cô lại khổ như vậy cơ chứ!!
Đây là vận đào hoa của cô sao?!
Hoàng Minh chết tiệt! Hôm qua đến giờ sao anh đeo bám như đĩa vậy cơ chứ!!!
Do bị đánh thức giữa chừng nên Khiết Băng cũng không còn tinh thần để ngủ nữa. Cô nhanh chóng tỉnh giấc xuống phòng ăn
Một người phụ nữ với khuôn mặt hiền hậu tầm 40 50 tuổi đang bê đồ ăn đặt lên bàn thấy cô dậy sớm làm bà khá ngạc nhiên
"Băng Băng lại ăn sáng nè con! Má Lục nấu món bánh bao với sữa đậu nành con thích nhất đấy!"
Đó chính là Má Lục, Lục Kiều. Bà là ngưởi nuôi dưỡng cô từ khi cô mới chào đời.
Ba mẹ cô khá bận rộn nên đa số hoạt động sinh hoạt thường ngày của cô đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-anh-gap-lai-em-som-hon-quyen-1/1736715/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.