Sáng hôm sau, Trịnh Thành Khải thức dậy tinh thần rất vui vẻ, thoải mái. Anh mang tâm trạng đó đến công ty làm việc nhưng chưa được bao lâu thì nụ cười trên môi đã tắt trong phòng họp
“Các người vừa nói gì?”
“Dạ thưa…”
“Nói!”
Giám đốc bộ phận nhìn thấy Trịnh Thành Khải tức giận liền sợ hãi nói
“Việc giải phóng mặt bằng tại khu đô thị phía Tây đang bị một số người lạ ngăn cản. Nên việc giải phóng mặt bằng vẫn chưa…vẫn chưa…”
“Tăng tiền bồi thường lên gấp 2, không được thì gấp 3. Tôi đã nói rồi không phải sao?”
Càng ngày càng không hiểu được bọn họ đang làm gì. Trịnh Thành Khải anh trả lương cho bọn họ mà có chút việc nhỏ nhặt này cũng không làm nổi. Nếu không niệm tình họ cống hiến cho công ty thì anh đã sớm đuổi việc hết rồi
“Dạ, tôi có nói. Nhưng họ không cần tiền. Họ nói…họ nói không chịu đi đâu hết”
“…”
“Dĩ nhiên chúng tôi đã cố gắng thuyết phục và thương lượng nhưng không thành.”
Trịnh Thành Khải tức giận nghiến răng đập bàn
“Rầm”
Cả phòng họp nín thở, không ai dám làm gì. Trịnh Thành Khải nhìn một lượt khắp cả phòng họp. Toàn là đám người không thể trông cậy được
“Ai giải quyết được vấn đề này?”
Bọn họ người nhìn sang người này lại nhìn sang người khác. Cuối cùng, chỉ có một cô gái trẻ đứng lên nhận trọng trách. Cô ta là Quách Thanh Thanh, phó trưởng phòng kinh doanh vừa được bổ nhiệm
“Thưa Trịnh tổng, tôi có thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-alina/3594162/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.