Edit: V.O
Mộ Kiều Kiều nghe vậy thoáng tỉnh táo một chút, cô ta cảm thấy mẹ nói rất đúng, sao có thể trách cô ta chuyện này? Cô ta cũng vô tội.
Nghĩ như vậy, Mộ Kiều Kiều lại cảm thấy uất ức như chuyện đương nhiên.
Mộ Ái Quốc và Vương Hiểu Lệ không dám chậm trễ, lúc này trực tiếp dẫn Mộ Kiều Kiều đến nhà họ Tương.
Vợ chồng Mộ Ái Quốc đến khiến cho đám người Hà Dĩ Ninh có chút bất ngờ, lại có chút không thích: "Sui gia, sao anh chị lại tới đây? Có chuyện gì sao không báo trước một tiếng?"
Vương Hiểu Lệ nghe vậy trong lòng có chút không thích, nhưng ngại vì ở nhà bọn họ cũng không tiện biểu hiện ra, chỉ thản nhiên trả lời: "Chúng tôi cũng là không có chuyện sẽ không đến, bây giờ xảy ra một vấn đề quan trọng, chỉ sợ anh chị còn chưa biết đúng không?"
Hà Dĩ Ninh nghe thấy trực giác chuyện này sợ rằng có liên quan đến con trai, lúc này dò hỏi: "Là về Quý Thần?"
"Còn không phải sao? Nói vậy anh chị cũng đã phát hiện, sau khi Quý Thần đi Mỹ về, cả người đều giống như thay đổi, vừa rồi Kiều Kiều cố ý mang canh gà đến thăm nó, kết quả, canh cũng bị đổ, Kiều Kiều còn bị mắng khóc."
Tương Chính Nam và Hà Dĩ Ninh liếc mắt nhìn nhau: "Anh chị nói chuyện này là có ý gì?"
"Chúng tôi nghi ngờ, có thể Quý Thần đã khôi phục trí nhớ."
Hà Dĩ Ninh sửng sốt: "Không thể nào? Lúc trước nó thật hoàn toàn không biểu hiện ra dáng vẻ gì là khôi phục trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-2/1499906/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.