Edit: V.O
Đó là một phần chứng nhận tử vong của Mộ Thiên Tinh!
Tương Quý Thần chỉ cảm thấy lồng ngực vô cùng đau đớn, cả người cũng hoàn toàn bối rối, trang giấy thật mỏng trong tay như nặng ngàn cân, đè anh gần như không thở nổi.
"Chuyện này...làm sao có thể?"
Tin tức này đối với Tương Quý Thần mà nói hoàn toàn giống như sấm sét giữa trời quang, anh vốn cho là chuyến này nhất định có thể nhìn thấy Thiên Tinh, hoặc có lẽ vẫn có thể dẫn cô trở về, có ai nghĩ đến, nay bọn họ đã sinh tử cách xa.
"Rốt cuộc cô ấy chết thế nào?" Giọng Tương Quý Thần vô cùng khàn khàn, nhuệ khí vừa rồi biến mất không còn bóng dáng vào giây phút này, cả tinh thần anh giống như là bị người kéo ra, chỉ còn lại một cái xác trống rỗng.
Lục Tử Hào rũ mắt xuống, giọng vô cùng lãnh khốc: "Em ấy bị ung thư não!"
Bỗng nhiên Tương Quý Thần ngẩng đầu: "Chuyện này là không thể nào? Rõ ràng lúc trước cô ấy còn..."
"Còn cái gì? Còn ly hôn với cậu hết sức sảng khoái?" Giọng Lục Tử Hào giễu cợt: "Đó là bởi vì bệnh tình của em ấy hết sức nghiêm trọng, em ấy biết đã không thể trị khỏi, dieendaanleequuydoon - V.O, muốn giữ đứa bé."
Tương Quý Thần chỉ cảm thấy trong lòng độn đau không dứt, Lục Tử Hào nhìn vẻ mặt anh đau khổ, lại chỉ cảm thấy vô cùng sảng khoái.
"Sao? Bây giờ cậu cảm thấy đau đớn? Vậy là cậu không biết lúc ấy Thiên Tinh đau thế nào! Vì muốn giữ đứa bé lại, em ấy sảng khoái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-2/1499897/chuong-22.html