🌷Editor/Beta: Yui_雪✨
Đứng trước mặt cậu là một phụ nữ trung niên vô cùng xinh đẹp, mặc một chiếc váy trơn bình thường, tay trái đeo một chiếc đồng hồ bỏ túi hình quả quýt.
Dù vậy, cũng khó có thể che giấu khí chất của bà.
Trên khuôn mặt bà đã có nếp nhăn, nhưng đôi lông mày vẫn có tác động thị giác rất mạnh.
Có thể nói, các đường nét của Bạc Việt Minh giống như được đúc từ một khuôn ra.
Trong mấy phút giằng co ngắn ngủi, một đáp án được khẳng định hiện lên trong đầu Bùi Ý.
Chẳng trách vẻ mặt Bạc Lập Huy vừa rồi hỗn loạn như nhìn thấy quỷ, cũng khó trách Bạc Việt Minh thay đổi vẻ bình tĩnh trước đó, muốn mang cậu né tránh rời đi.
Người phụ nữ tóc nâu trước mặt có lẽ là mẹ ruột của Bạc Việt Minh, người "đã biến mất từ lâu", "không rõ tung tích".
Bùi Ý nhanh chóng áp xuống khiếp sợ trong lòng, lập tức chú ý đến cảm xúc của Bạc Việt Minh: "Nhị ca, bà ấy......"
Cùng lúc đó, người phụ nữ tóc nâu vội vàng đi lên: "Ryan."
Bạc Việt Minh đột ngột lùi về phía sau, trả lời lại bằng chuẩn câu tiếng Anh: "Cút ngay! Đừng gọi tôi như vậy!"
Trong nháy mắt hai mắt hắn bò đầy tơ máu, gắt gao nhìn chằm chằm người phụ nữ đột nhiên xuất hiện trước mặt, giống như một con sư tử bị thương nặng, lộ ra ánh mắt cảnh giác đề phòng.
"..."
Trạng thái như thể mất khống chế, không chỉ khiến người phụ nữ tóc nâu sợ hãi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ngu-ket-hon-voi-vai-ac-bi-mu/3610694/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.