Khi trở lại phòng.
Lúc vừa vào cửa, Hạ Húc liền cô áp vào tường dùng thân mình chặn lại, chất vấn: "Tối hôm qua còn gạt anh nói muốn đi ngủ, không phải là đang trên xe hay sao?"
Nguyễn Tinh Loan lắc đầu, "Không phải, tối hôm qua lúc gọi anh em đã xuống xe rồi."
" Em lại không nói cho anh biết, nếu không anh có thể đi đón em." Vừa nghĩ tới cô phải ngồi xe lửa thật lâu, một mình đến một cái địa phương xa lạ như này, trong lòng Hạ Húc bất chợt chua xót vừa vui mừng nhưng cũng vừa đau lòng.
Nguyễn Tinh Loan nhéo nhéo mặt của anh, an ủi: "Lúc xuống xe khi ấy đã quá muộn, anh còn phải đi tập luyện, liền..."
Lời nói còn chưa kịp thốt ra hết, toàn bộ đã bị Hạ Húc dùng môi mình chặn lại.
Hạ Húc vươn cánh tay chế trụ sau gáy cô, cánh môi miết nhẹ, dùng sức mút vào. Nguyễn Tinh Loan dùng sức đẩy anh ra, nhưng người kia một chút cũng không lay động.
Nụ hôn này mang theo sự trừng phạt, ngay từ đầu có chút khí thế hung hăng, đến sau khi thấy cô giãy dụa cảm nhận Tinh Loan không thoải mái, Hạ Húc không đành lòng dừng sự trừng phạt ôn nhu hôn lên môi cô.
Môi lưỡi mềm mại lướt qua khoang miệng mỗi một tấc nơi hẻo lánh không bỏ sót một nơi nàng của cô, vừa ôn nhu lại vừa lưu luyến. Kỹ thuật hôn của anh sớm đã thuần thục rất nhiều, không còn giống như lần đầu ngắn gọn vội vàng.
Nguyễn Tinh Loan nghẹn ngào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ngoan/2171768/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.