Triệu Hành nói xong thì sau lưng có vài tiếng bước chân gấp gáp.
Hắn quay đầu nhìn, hóa ra là ‘anh Tưởng’ của đội Thiên Hách, còn có Đinh Béo Bự, Cốc Tiểu Tây với hai, ba thằng đàn em khác. Anh Tưởng dòm kĩ xác của Tiểu Phi Vũ xong cũng hoảng hồn lùi về sau, hai con mắt ghim chặt Triệu Hành. Cốc Tiểu Tây thì liếc Lạc Minh Sơn, sợ run bần bật cúi đầu xuống.
Anh Tưởng siết chặt khẩu súng, trầm giọng hỏi: “Mày giết hả?”
Triệu Hành nhún vai: “Tao có bản lĩnh ấy sao?”
Hắn vừa nói vừa không coi ai ra gì kéo Lạc Minh Sơn đến chỗ thi thể Tiểu Phi Vũ sau gốc cây. Hình dáng hiện tại của B077 vẫn là một con dao găm dính đầy máu, nửa thân bị ghim trên thân cây mà run rẩy. Không biết do tức giận hay bị hành động hồi nãy của mình làm khiếp vía.
Triệu Hành thở dài, trước cái nhìn lom lom của bao người hắn nắm chuôi dao muốn rút nó ra khỏi cây…
Không rút được.
Triệu Hành: “…”
Triệu Hành gồng hết sức nhưng nó vẫn dính cứng ngắt.
Mặt anh Triệu âm u.
Ngay khi hắn định lôi súng laser cắt phăng cái cây này thì Lạc Minh Sơn bỗng nắm lấy chuôi dao, rút cái rẹt.
Triệu Hành: “…”
Lòng Triệu Hành bỗng trào dâng cảm giác sỉ nhục ‘yếu hơn vợ’.
Triệu Hành liếc Lạc Minh Sơn một cái: “Mới mấy ngày không để ý, Lạc Lạc mạnh lên không ít nhỉ?”
Lạc Minh Sơn sửng sốt, quay đầu cười với Triệu Hành: “Không phải đâu, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ngoan-xau-lam-nha-/3542938/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.