Edited by Raine Wu - rainewu.wordpress.com
-----------
Nghiêm Diệc Sơ nghĩ rằng sau khi 'rớt ngựa' cậu có thể yên tâm kê cao gối mà ngủ, sẽ không bị quấy rối bởi những lời mời học tập của Cận Sầm—thế nhưng từ việc kiên trì điểm danh của Cận Sầm xem ra cậu đã suy nghĩ hơi nhiều.
Cận Sầm không những không từ bỏ kế hoạch điểm danh của mình mà sau khi về còn kêu hai thằng kia cùng học chung.
Nghiêm Diệc Sơ thở dài, đặt điện thoại xuống rồi chỉnh lại đồng hồ báo thức.
Đọc một bài tiếng anh cũng không sao, sợ nhất là Cận Sầm sẽ kêu cậu đi thư viện, điều này thực sự có thể giày vò cậu chết mất.
Còn một chuyện quan trọng nữa.
—Cận Sầm nói với cậu rằng dì Cốc Vũ mời cậu ngày mai đến ăn cơm.
Nghĩ đến việc đến nhà Cận Sầm ăn cơm làm Nghiêm Diệc Sơ cảm thấy chóng mặt nhức đầu.
Nếu như nói Nghiêm Diệc Sơ sợ ai thì cậu thực sự không nói ra được, nếu như miễn cưỡng phải kiếm một người thì đại khái chính là dạng trưởng bối dịu dàng quan tâm chăm sóc bạn, làm bạn không thể không nghe theo lời của người đó, chẳng hạn như trưởng bối Sầm Cốc Vũ.
Mấy lần đi ăn chung với Cận gia, Sầm Cốc Vũ tỏ ra cực kỳ quan tâm đến cậu làm cho Nghiêm Diệc Sơ rất khó đỡ được.
Cậu nghĩ đến ngày mai còn một trận chiến khốc liệt nên sau khi đánh răng rửa mặt, thay đồ ngủ và không thức khuya nữa. Tránh làm cho dì Cốc Vũ thấy quầng thâm mắt của cậu sẽ lại dạy cậu một trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ngoan-nai-hoang-ba-la-bao/455558/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.