Edited by Raine Wu - rainewu.wordpress.com
-----------
Cận Sầm từng chút một đến gần chàng trai đang cười híp mắt kia.
Thời gian trôi đi, bầu không khí hộp đêm dần trở nên náo nhiệt, Nghiêm Diệc Sơ ngậm thuốc lá ngồi kế bên cậu ta, ánh đèn mờ ảo không ngừng biến hóa trên mặt cậu.
Trên người Nghiêm Diệc Sơ có mùi xạ hương thoang thoảng, hơi giống mùi chanh. Cận Sầm nhìn kỹ cậu thì phát hiện thấy nốt ruồi nhỏ màu nâu nơi khóe mắt, lúc cụp mi, nốt ruồi kia như ẩn như hiện.
Trong khung cảnh đặc biệt này, tiếng nhạc đinh tai nhức óc không ngừng dồn dập, bầu không khí ám muội khiến Cận Sầm cảm thấy một luồng hưng phấn dồn thẳng lên não.
Cậu ta không hiểu vì sao mình lại đến Phí Điểm chỉ vì một câu nói.
Cậu ta rít một hơi, đầu thuốc cuộn lên điếu thuốc đang cháy, ánh sáng cam lóe lên, tiện chuyền đến điếu thuốc mà Nghiêm Diệc Sơ đang ngậm trên miệng.
Nghiêm Diệc Sơ cũng ăn ý rít một hơi, điếu thuốc đã được châm.
Khoảng cách gần như thế làm cho hơi thở cứ thế quyện vào nhau.
Khói thuốc xuyên qua phổi, cơn choáng xông lên não, nếu như là người mới hút có thể sẽ cảm thấy khó chịu, muốn ói, nhưng Cận Sầm lại cảm thấy thấy cảm giác choáng váng này càng tăng hưng phấn cho cậu ta.
Làn khói trắng chậm rãi phả ra từ trong miệng làm khuôn mặt Nghiêm Diệc Sơ có chút bị che khuất.
Hứa Thanh không biết đã biến mất từ lúc nào, trên ghế dài giờ đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ngoan-nai-hoang-ba-la-bao/3518181/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.