Edit: Trân
"An An." Hứa Chi ngập ngừng gọi cô.
Lục An An thắc mắc hỏi: "Sao thế?"
"Mình nghe Hứa Chi nói sáng nay cậu và Thẩm Kha Từ cùng nhau đi đến trường." Trình Dụ không ngại náo nhiệt mà xen vào, quay đầu lại nói chuyện phiếm: "Từ khi nào mà quan hệ của hai cậu tốt vậy?"
"Cậu không sợ cậu ta à?" Hứa Chi cảm thấy hơi sợ hãi.
Lục An An uống xong ngụm sữa đậu nành cuối cùng, nhớ lại sáng nay lúc Thẩm Kha Từ đưa bánh bao cho cô, nhịn không được bật cười: "Tính tình của cậu ấy cũng khá tốt."
Nhìn thấy nụ cười của cô, vẻ mặt Hứa Chi tựa như gặp quỷ.
"Thật đó, tin mình đi." Lục An An nói với Trình Dụ: "Không phải cậu rất biết nhìn người sao? Không nhìn ra tính tình của Thẩm Kha Từ à?"
"Ai da, mình học nghệ không giỏi, chỉ biết nhìn nữ sinh thôi." Trình Dụ sờ sờ mũi: "Ngày nào mình cũng thấy mặt mày Thẩm Kha Từ khó chịu, nên không dám nói chuyện với cậu ta."
"Các cậu nghĩ cho kĩ đi, thái độ của Thẩm Kha Từ chỉ là hơi khó chịu thôi, bình thường cũng không làm chuyện xấu gì, thi cũng được hạng nhất, nhờ cậu ấy mà thể diện của lớp chúng ta cũng được tăng thêm." Lục An An liệt kê thành tích của Thẩm Kha Từ: "Chỉ là có hơi âm dương quái khí, thường xuyên đột nhiên tức giận và hay dỗi mình mà thôi."
"Ặc," Hứa Chi chớp mắt: "Nghe cậu nói như vậy..."
"Mình vẫn chưa từng thấy tính tình của cậu ta tốt chỗ nào luôn." Trình Dụ vuốt cằm.
Lục An An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ngoan-coc-kieu-kieu/381360/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.