Edit: Hanna
Bên cạnh có người đi qua, Lục An An bị ép chen vào chỗ ngồi, trợn tròn đôi mắt nhỏ nhìn Thẩm Kha Từ.
Thật sự là oan gia ngõ hẹp!
Cũng may bà chủ đúng lúc đưa tới thực đơn, không khí không đến mức quá xấu hổ.
Thẩm Kha Từ liền nhìn cô một cái, tiếp tục chậm rãi ăn sủi cảo hấp.
Lục An An gọi một phần bánh bao nhỏ rồi trầm mặc ăn, âm thầm thề tuyệt đối không chủ động nói chuyện với Thẩm Kha Từ, trừ phi cô là chó con.
Nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, thời gian rất ít, Lục An An nhanh chóng giải quyết xong từng cái nhỏ, rút khăn giấy lau sạch miệng, đứng dậy ra cửa.
Kết quả là, điều bi thảm nhất là khi nhìn thấy chiếc ô đã biến mất.
"Ô của tôi đâu?" Lục An An tìm một vòng trên kệ đồ đạc cũng không tìm thấy, nghĩ đến việc người khác có thể lấy đi, cô sốt ruột xoay quanh tìm kiếm.
Không có ô thì cô đi như thế nào đây?
Lục An An do dự ba giây vẫn không dám lao ra ngoài, trời mưa to như vậy, nhất định sẽ bị cảm lạnh.
Nhìn thoáng qua thì thấy một đôi giày, Lục An An ngẩng đầu, thấy vẻ mặt Thẩm Kha Từ nhàn nhạt mở ô ra.
Lục An An: "..." Chuyện ngày hôm qua cô vẫn còn canh cánh trong lòng.
Cô ấy sẽ không cầu xin anh giúp đỡ!
Thẩm Kha Từ nắm lấy tay cầm, chậm rãi mở ô ra.
Lục An An: Tôi sẽ không xin cậu ta.....
Thẩm Kha Từ nhấc chân lên đi một bước.
Lục An An giơ tay lên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ngoan-coc-kieu-kieu/381353/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.