Nhẹ nhàng chớp mắt , nhìn bên trái, ừm. . . . . . Có mấy câykhô đổ trên mặt đất; nhìn bên phải, ừm, có ít vải rách cùng rơm rạ đầyđất; lại nhìn phía trước, ừm, hai cánh cửa gỗ mục nát không đóng; quayđầu nhìn lại, ừm, có tượng đá vỡ nứt hơi nghiêng về một bên, có nhiềuchỗ đều mài mòn rồi, nhìn hình dáng xem ra là một pho tượng Quan Âm. Từnhững suy đoán này, nàng đang ở trong một ngôi miếu đổ nát.
Ánh mắt từ Phật tượng chậm rãi dời xuống, một nửa bên tượng bị vỡ, còn có một cô nương áo xanh đang nằm ở đó. Nàng không hiểu đối phương tại sao lại xuất hiện ở nơi này, chỉ có điều nàng tỉnh chừng nửa khắc đồng hồ, mà cô nương kia vẫn còn hôn mê.
Tình Dương lại cẩn thận đánh giá nàng, âm thầm kinh hãi, trên trán đối phương có một vết thương đang chảy máu.
“Cô nương, cô nương? Ngươi tỉnh, cô nương?” Thử hô vài tiếng, đối phương như trước vẫn không nhúc nhích.
Nhìn đối phương không có chút phản ứng nào, Tình Dương cườikhổ. Lúc này nàng bị trói gô nhét vào trong miếu đổ nát, ngoại trừ trong miệng không bị nhét vải, nếu không hình ảnh người bị hại thì nàng mườiphần còn giống hơn. Cố gắng cong lên hai chân, Tình Dương cố gắng cọsát, dùng cái mông lết trên mặt đất, nàng lết được một lúc mồ hôi chảyra nhỏ xuống đất, cái mông cũng đau vô cùng, thật vất vả mới đến bênngười cô nương đang hôn mê kia.
“Đừng. . . . . . A. . . . . .” Nàng tỉnh.
Tình Dương trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-mat-seo/175010/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.