Lời này nói có chút lớn, người được gọi là A Đản thúc vào bụng tên kia một cái.
- Miệng sao lại lớn như vậy chứ? Lỡ người ngoài nghe được thì thế nào, ngươi vừa trở về mạng cũng không cần nữa đúng không.
Nghe lời này nam nhân lúc nãy nhìn xung quanh thấy không có ai mới yên tâm mới hạ tông giọng xuống.
Nữ nhân canh gác doanh trướng cho Cẩn Huyên vẫn đi phía sau bọn họ, hai người như không nhìn thấy.
Không phải chứ.
Y vẫn ở đây đó nha.
Nữ nhân kia ho khan một tiếng, hai người giật mình mới quay đầu lại.
Nữ nhân:" Ở đây đoán mò chi bằng lại hỏi thẳng đi."
- Nữ nhân các cô thẳng thắn vậy sao?
Nữ nhân kia không trả lời mà bước đi không quay đầu lại, bộ dáng rất hiên ngang, từng bước đi cũng rất mạnh mẽ.
- Hoàng đế vì gia tộc Cẩn có ân mới đồng ý lập hoàng hậu làm chính, bảo sao mấy năm trước ta ở Kinh Thành không nghe ai nhắc đến hoàng hậu, hoàng thượng cũng không lật thẻ.
Bọn họ thấy có người đi tới liền kiếm chuyện khác để nói.
- Ngươi nhìn xem hôm nay trời sao lại nhiều sao như vậy chứ?
- Hiện tại là ban ngày sao trăng cái gì chứ.
Tuy lời nói như vậy nhưng bọn họ cảm thấy hoàng hậu rất có bản lĩnh, Tiền Châu chịu xuất binh trợ giúp, hoàng hậu chắc chắn không tầm thường, chẳng qua nhan sắc có chút khó nói.
Trong lều Cẩn Huyên để Tiêu Lâm cởi áo, nhìn vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-lam-sung-phi-cua-thanh-thuong/3445497/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.