Tiêu Lâm:" Ngươi mau xem cho hoàng hậu."
Đại phu đáp một tiếng liền xem mạch tượng của Cẩn Huyên, nhưng bởi vì tâm trạng kích động mạch không ổn định nên chỉ có thể kê một đơn thuốc trị chướng bụng khó tiêu.
Cẩn Huyên tay chân đều bị Tiêu Lâm nắm chặt, cô muốn vùng vẫy thoát ra nhưng làm cách nào cũng không thoát được liền không giẫy giũa nữa.
Quá tốn sức.
Đại phu vừa đi Tiêu Lâm đứng thẳng dậy.
- Đại phu đi rồi ngươi không cần giả vờ.
Cẩn Huyên thấy bản thân đã bị lộ liền không diễn nữa mà ngồi bật dậy.
- Ngươi biết ta giả vờ? Vậy sao còn gọi đại phu đến.
- Muốn xem ngươi giả vờ.
Còn muốn xem cô giả vờ?
Sao lại ác độc như vậy chứ.
Tiêu Lâm:" Ta hôm nay không có hứng thú thị tẩm với ngươi, không cần lo lắng."
Đúng là thiên tử.
Lời trước chọc người khác tức chết rồi mới nói lời an ủi.
Người này chắc chắn có ngậm dao trong miệng mà*
[ Ngậm dao trong miệng ý chỉ miệng lưỡi sắc bén á =)))) ]
Cẩn Huyên phủi vạt y phục bị nhăn, nói:" Ai lo lắng?"
Tiêu Lâm:" Ngươi."
- Ta mới không có, thị tẩm thì thị tẩm cũng không phải chuyện to tác lo lắng cái gì chứ?
Cô mạnh miệng vậy thôi chứ thật ra lo lắng thật mà!?
Mã Hy bên kia lúc trở về còn đặc biệt kêu nha hoàn đi lấy sữa tươi đổ vào chậu mà tắm bộ y phục mặc buổi tối nay cũng cất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-lam-sung-phi-cua-thanh-thuong/3406968/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.