Cẩn Huyên ngồi trên kiệu tám người khiêng ghế chạm long vân có mái che, kiệu bên hông được điêu khắc thành hình một con rồng vàng rất tỉ mỉ, chạm long vân, sơn son thép vàng Cẩn Huyên đi gần dùng kiệu đi thuỷ dùng thuyền đi xa dùng xe, đầu đòn điêu khắc đầu chim phượng biểu tượng cho người phụ nữ của hoàng tộc, thân kiệu được làm hình hộp để giữ kín cho người ngồi bên trong chỉ cần buông màn xuống người bên ngoài liền không nhìn thấy bên trong.
Kiệu càng sa hoa chứng tỏ địa vị trong cung của người này càng lớn, kiệu của Cẩn Huyên phân nữa đều làm bằng vàng rồng vàng tuy nặng nhưng điêu khắc ra cũng không còn bao nhiêu sức nặng, Cẩn Huyên từ Cản Dương Cung trở về trên đường gặp không ít nha hoàn thái giám đi ngang qua, bọn họ đều buông vật trong tay xuống mà hành lễ.
Cẩn Huyên thở dài một hơi đem vỏ hạt hướng dương đặt vào một cái đĩa.
Chẳng phải là đi ngang thôi sao?
Không cần khoa trương như vậy đâu mà.
Cẩn Huyên vừa xuyên không đã gần nửa tháng đối vợi sự cung kính này vẫn có không thích ứng nổi.
Cẩn Huyên đời trước là diễn viên tuyến đầu, cúp diễn viên xuất sắc đã nhận được liên tục suốt sáu năm rồi, cô còn tưởng cuộc đời của mình cứ liên tục thuận bườm xuôi gió như vậy nhưng không ngờ lúc đi lưu diễn ở nước ngoài trên máy bay lại có kẻ muốn tự sát đem theo bom bên mình, nếu như bình thường Cẩn Huyên không cần sợ bị tan xương nát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-lam-sung-phi-cua-thanh-thuong/3406958/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.