Sau đó, quân sư quạt mo liền bắt đầu bày mưu tính kế.
10 giờ tối, Giang Chức còn chưa ngủ, anh gọi điện thoại cho Kiều Nam Sở rồi sau đó ra ngoài. Trước khi ra cửa, anh tùy tay ném hộp sữa bò có dấu răng kia vào.. Tủ sắt.
Tiết Bảo Di còn đang giận Giang Chức vô tình vô nghĩa, lúc Giang Chức vào ghế lô, anh ta hừ một tiếng, vung đầu, đặt mạnh ly rượu lên bàn vang một tiếng cạch.
Trong ghế lô chỉ có mấy người bạn chơi thân từ nhỏ bọn họ, Tiết Băng Tuyết ngồi ở bên cạnh uống nước trái cây, Kiều Nam Sở ngồi gần anh, trực tiếp rót một ly rượu mạnh nhất.
"Cậu làm gì? Trễ vậy rồi còn chưa ngủ."
Giang Chức nhấc mí mắt.
A Vãn đi theo nhanh chóng rút hai tờ khăn ướt, lau qua nguyên sô pha một lần, cuối cùng lót một tấm vải mỏng lên. Lúc này Giang Chức mới ngồi xuống, không mặn không nhạt mà mở miệng: "Gọi mấy người đàn ông tới đây cho tôi."
Kiều Nam Sở cho rằng mình nghe lầm: "Cậu nói cái gì?"
Anh mặt không biểu cảm lặp lại: "Gọi mấy người đàn ông tới đây."
Tiết Bảo Di một kiểu cá chép lộn mình, ngồi dậy: "Chức Ca Nhi, cậu không bị sốt đó chứ."
Giang Chức ốm yếu nghiêng người, cái miệng nhỏ thở dốc, ánh mắt mông lung như ngủ như không, một đoạn phong vận mảnh mai yếu ớt đều nhập vào đuôi lông mày.
Tiết Bảo Di nghĩ thầm, tiêu rồi, dòng thứ dựa vào tư sắc cỡ này mà chơi đàn ông, vậy phải bẻ cong bao nhiêu sắt thép đàng hoàng phụ nam.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-la-benh-kieu-duoc-sung-ai/993837/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.