A Vãn lên tiếng: "Kiều thiếu." 
Anh hít hít cái mũi, có chút cảm lạnh. 
"A Vãn có phát hiện gì?" 
A Vãn nhìn ông chủ đại nhân, thận trọng nói: "Cái người Z kia hình như nhìn trúng ông chủ của tôi." Không chừng còn là một dâm tặc. 
Câu sau anh ta cảm thấy lén nói thì tốt hơn. 
Kiều Nam Sở ngó Giang Chức một cái, cười: "Sao lại nói vậy?" 
Nói tới việc này A Vãn có chút tức giận: "Cô ta lại có thể lột quần áo của tôi cho ông chủ mặc." Cái người chạy chân này vậy mà là cẩu nhan khống, nghiêm trọng khinh bỉ! 
Lúc này, ánh mắt lạnh nhạt của ông chủ đại nhân bắn tới. 
"Cút đi." 
"Vâng." A Vãn đầy bụng tâm sự mà ra khỏi phòng bệnh. 
0 giờ, mây đen đã tản, lộ ra một góc ánh trăng mông lung. 
Chu Từ Phưởng trở về Ngự Tuyền Loan, thay quần áo, bôi thuốc xong tới tủ lạnh lấy hai hộp sữa bò, chân dung Cậu Bé Bọt Biển của Sương Hàng đang lóe lên trên màn hình máy tính. 
"Trên vai bị thương nặng không?" 
Chu Từ Phưởng ấn vai, hoạt động thử hai cái: "Đã đỡ rồi." 
Không trong nhiệm vụ, Sương Hàng cũng không dùng phần mềm âm thanh nữa mà đánh chữ: "Vẫn nên bôi chút thuốc đi." 
"Bôi rồi." Cô khui hộp sữa, "Dùng hai bình rượu thuốc." 
Khả năng phục hồi của cô gấp tám mươi lần người bình thường, thuốc bình thường đối với cô cũng không hữu hiệu lắm, người khác bị cảm chỉ cần uống một viên, cô phải uống nửa chén. 
"A Phưởng," Lúc lâu trên máy tính mới xuất hiện dòng chữ, "Cô có nhược điểm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-la-benh-kieu-duoc-sung-ai/993806/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.