Cô thật sự không dùng lực, chỉ là sức lực cô hơn ba mươi lần người thường, lần này hay lắm, anh bị cô niết hỏng rồi. 
"Đau không?" Cô buông tay. 
Có thể bởi vì người này bộ dạng quá đẹp, nhất thời cô đã quên phải đề phòng. 
Giang Chức cổ tay cứng đờ, khẽ động không nhúc nhích: "Cô nói xem?" 
Ba chữ, là rít từ kẽ răng. 
Hẳn là rất đau, dù sao, sức lực cô lớn như vậy. Cô đem cánh tay quấn ổn, sau đó bật đèn, lui ra sau, cố gắng cách người bị hại xa một chút: "Thật xin lỗi." 
Giang Chức bị tức mà cười: "Xin lỗi có tác dụng, cần cảnh sát làm gì." 
"..." 
Anh nói rất có lý, Chu Từ Phưởng không phản bác. 
Sau đó -- 
Giang Chức báo cảnh sát. 
Chu Từ Phưởng ngồi xe cảnh sát tới cảnh cục, Giang Chức tới bệnh viện xử lý vết thương trước, xương tay trật khớp, cũng may không bị rách, nắn lại vị trí cũ thì sẽ không có gì trở ngại, chẳng qua anh mắc chứng khiết phích, không chịu được cả người toàn mùi máu, không màng lời dặn của bác sĩ, nhất định phải ngâm tắm, ngâm chính là nửa giờ. 
Buổi tối 9 giờ rưỡi, Giang Chức tới cục cảnh sát, từ lúc Chu Từ Phưởng ' bị bắt ' đến giờ đã hai tiếng, bởi vì chuyện liên quan đến Giang Chức, Kiều Nam Sở riêng chạy tới hình trinh đại đội một chuyến. 
"Cho nên, cậu muốn khởi tố cô ấy? Lấy danh nghĩa tội cố ý gây tổn thương?" 
Giang Chức ngồi ghế trên, ngón tay câu chỗ băng quấn lấy vết thương, lạnh lùng hé ra khuôn mặt tuấn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-la-benh-kieu-duoc-sung-ai/993795/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.