*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đầu Nguyễn Khả Hạ nổ ầm một tiếng, tay siết chặt lấy lan can.
Phó Hàn Xuyên đang hôn cậu......
Không phải là hôn sâu, chỉ là môi hai người chà xát vào nhau thôi. Nhưng Nguyễn Khả Hạ dường như đứng không vững nữa rồi.
Phó Hàn Xuyên chuyên chú nhìn cậu. Nguyễn Khả Hạ đã mất hoàn toàn khả năng suy nghĩ bất kỳ điều gì rồi, hoàn toàn không để ý thấy Lục Đình Hiên đứng cách đó không xa.
Lục Đình Hiên có chút tức giận. Anh ta cảm thấy Phó Hàn Xuyên đang cố ý để cho mình xem. Nhưng thế thì đã làm sao? Anh ta nào có cửa ganh được với Phó Hàn Xuyên.
Phó Hàn Xuyên thấy Lục Đình Hiên đã quay người rời đi rồi nhưng vẫn không hề có ý định dừng lại.
Anh biết bản thân mình đã làm chuyện vượt quá giới hạn nhưng trong lòng vẫn không thể kiềm chế được sự ghen tuông đang nhen nhóm, gặm nhấm mình. Anh thực sự cần phải làm gì đó.
Mặt Nguyễn Khả Hạ nóng đến sắp rán được trứng, đầu óc cứ sôi lên như nước luộc gà. Khó khăn lắm cậu mới có thể tìm lại được một sợi dây lý trí mỏng manh, vất vả lấy tay đẩy nhẹ Phó Hàn Xuyên ra.
Nguyễn Khả Hạ lắp bắp, "Anh anh anh, anh làm cái gì thế hả? Lỡ như, lỡ như, lỡ như bị người khác nhìn thấy thì thì thì làm sao......"
"Làm để cho người khác nhìn thấy mà." Phó Hàn Xuyên nhẹ giọng nói, "Anh ta đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ket-hon-xong-toi-dem-con-chuon-le/588710/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.