Nguyễn Khả Hạ đứng trước bồn rửa bát, mở vòi nước, rửa cái bát bỏ trong vô thức.
Rửa một cái bát ngốn tận mười phút.
Đóng vòi nước lại, cuối cùng cậu cũng cảm nhận được nhiệt độ trên mặt đã hạ xuống.
Phó Hàn Xuyên quá...... quá ư là đẹp trai, Nguyễn Khả Hạ xém chút nữa là bị làm cho lú lẫn mê muội rồi.
Nguyễn Khả Hạ chấn định lại tinh thần, quay về phòng khách, Phó Hàn Xuyên đang chơi với Nguyên Bảo.
Thực ra cũng không gọi là chơi cùng, chỉ ngồi nhìn mà thôi, Nguyên Bảo ngoan ngoãn ngồi lật mấy tấm thẻ lên xem, nghiêm túc xem hình động vật nhỏ được in trên đó.
Phó Hàn Xuyên không hề biết dỗ trẻ con.
Nguyễn Khả Hạ nghĩ, sau này để Nguyên Bảo theo Phó Hàn Xuyên thì cậu không tài nào yên tâm cho được, rất sợ bé con sẽ trở thành bản sao của Phó Hàn Xuyên.
Nguyễn Khả Hạ đi tới, bế Nguyên Bảo lên, "Tôi đưa con về phòng tôi chơi, anh cứ làm việc đi."
Phó Hàn Xuyên nhìn Nguyễn Khả Hạ, "Tại sao không vào phòng sách?"
Nguyễn Khả Hạ nhìn đi chỗ khác, cậu không dám nhìn thẳng vào Phó Hàn Xuyên, "Tôi muốn nghe nhạc, sợ làm ồn phiền anh."
Phó Hàn Xuyên: "Tôi không thấy ồn."
Nguyễn Khả Hạ viện cớ, "Tôi muốn nằm, ngồi trên đất khó chịu lắm."
Thực ra chỉ là cậu cảm thấy ở cùng một phòng với Phó Hàn Xuyên có chút bất tiện, bản thân cậu cũng không biết mình bị làm sao nữa.
Phó Hàn Xuyên không nói gì nữa.
Nguyễn Khả Hạ chơi cùng với Nguyên Bảo một lát thì Nguyên Bảo buồn ngủ, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ket-hon-xong-toi-dem-con-chuon-le/588707/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.