Các thực tập sinh và nhân viên hội họp cười đùa đến tận 1 giờ sáng mới về nghỉ.
Nguyễn Khả Hạ tắm xong, nằm phịch lên giường, thấy tin nhắn Phó Hàn Xuyên gửi tới.
<>
<<Chúc mừng năm mới>>
Nguyễn Khả Hạ bấm đốt ngón tay tính, vẫn còn 2 tuần cuối nữa thôi, sau đó sẽ về nhà Phó Hàn Xuyên. Môi bất giác nở nụ cười.
Tập đầu tiên của năm mới, Nguyễn Khả Hạ chọn bài hát mà lần trước chưa biểu diễn được vì bị thương, đàn ghi ta kết hợp với chất giọng trầm ấm áp của thiếu niên, trong trẻo đến không vương chút bụi trần.
Fan Nguyễn Khả Hạ vừa khóc vừa nghe.
<Cho tui một slot làm vợ anh có được không?>
<Hay quá trời quá đất, hay đến rụng tim>
<Nói thật, khó nghe chết đi được, may mà chỉ nghe mấy trăm lần thôi, nếu không chắc tai tui phế luôn>
<Nguyễn Ưu Tú của tui, lại làm tui xỉu ngang xỉu dọc tiếp rồi>
......
Sau tập này, một nửa số thí sinh bị loại, đáng tiếc Lê Thiêm không thể bước tiếp được nữa. Nguyễn Khả Hạ nghe thấy kết quả, mắt đỏ lên, Tả Tử Minh khóc không ra tiếng, vội lau nước mắt.
Tuy rằng biết đây chỉ là một cuộc thi, sẽ có điểm dừng. Nhưng đây là một mùa đông đặc biệt với phòng 303, có lẽ cả đời này bọn họ cũng chẳng thể nào quên.
Ngược lại, Lê Thiêm chẳng khóc, đi xuống dưới khán đài, ôm các thí sinh khác, còn phải đi an ủi các bạn.
La Dực nhìn bộ dạng đau lòng của họ, trong lòng thầm nghĩ hai chữ "Giả tạo". Đặc biệt là Nguyễn Khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ket-hon-xong-toi-dem-con-chuon-le/588699/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.