Trong khi bình luận trên khu bình luận ầm ầm thì trong trường quay, không có ai phát ra bất kì âm thanh nào cả.
Họ đang chìm vào trong bài hát kia.
Giọng hát của Nguyễn Khả Hạ rung động lòng người, êm ái tựa như đang kể một câu chuyện.
Câu chuyện về một thiếu niên rời xa quê nhà, đi học ở nơi đất khách quê người.
Bài hát có nỗi nhớ nhà nhớ quê, có cả niềm tin hi vọng vào tương lai, còn có cả một chút mông lung mơ hồ chưa rõ.
Bức tranh dần dần hiện ra rõ ràng trước mắt khán giả.
Có cảm giác như trời ngày thu vậy.
Một vài khán giả mềm lòng rơi nước mắt.
Nguỵ Lạc Lạc nước mắt đã lăn dài trên má rồi.
Cô luôn biết rằng khả năng ca hát của Nguyễn Khả Hạ cực kì xuất sắc. Nhưng nghe trực tiếp và nghe qua màn hình điện thoại lại là hai cảm giác hoàn toàn khác nhau. Đong đầy cảm xúc, lay động lòng người.
Hơn nữa, so với lần biểu diễn thương mại năm ngoái thì tiến bộ hơn nhiều nhiều nhiều lắm. Đứng trên sân khấu, hoàn toàn làm chủ sân khấu.
Những thực tập sinh ban nãy còn lo cho Nguyễn Khả Hạ giờ đây hoàn toàn thở phào.
Trái tim treo lơ lửng của Diệp Ninh cuối cùng cũng hạ xuống.
Nguyễn Khả Hạ quả nhiên không hề nói dối, bài hát này động lòng hơn bài hát trước nhiều, đúng là khiến cậu phải giật mình.
Đây là người được ông trời bón cho ăn, được rung đùi ngồi chọn tài năng, khiến người ta ngưỡng mộ còn không kịp.
Phó Hàn Xuyên dịu dàng ngẩng đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ket-hon-xong-toi-dem-con-chuon-le/588690/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.