Tuy rằng người ta bảo ở đâu quen đó, nhưng từ khi rời khỏi cái giường cứng ngắc ở khu trọ kia, Nguyễn Khả Hạ cuối cùng cũng được lăn lộn trên giường, ngủ đến không biết trời trăng gì.
Hôm sau khi cậu ngủ dậy thì Phó Hàn Xuyên đã không còn ở nhà rồi.
Nguyễn Khả Hạ vui vẻ đánh đàn piano, rồi đến phòng nhạc chơi chán chê.
Tận hưởng cảm giác tự do.
Tự do chưa được hai ngày, Phó Hàn Xuyên bảo cậu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đi ra nước ngoài.
Nguyễn Khả Hạ giật mình, "Anh muốn đi cùng tôi hả?"
Phó Hàn Xuyên, "Vừa hay bên đó có công chuyện cần giải quyết. Làm sao? Cậu không muốn ở cùng tôi à?"
Nguyễn Khả Hạ ngoài miệng thì "không có không có", trong lòng thì hầm hừ, đương nhiên không muốn rồi.
"Thế thì để tôi thu dọn đồ."
Nguyễn Khả Hạ quay người về phòng, Phó Hàn Xuyên gọi cậu lại, "Đã nghĩ xem đến trường nào học chưa?"
Nguyễn Khả Hạ, "Hiện tại tôi đang muốn học khoa âm nhạc cổ điển Học viện Âm nhạc Patrick."
Phó Hàn Xuyên trầm mặc mất mấy giây.
Nguyễn Khả Hạ phát hiện trong mắt anh có một tia khác thường, hỏi, "Sao thế?"
"Không có gì, chúc cậu thuận lợi."
Phó Hàn Xuyên nghĩ, có chí tiến thủ là được, khôngg nên đả kích cậu thì hơn.
Nguyễn Khả Hạ muốn học ở Học viện Âm nhạc Patrick vì danh tiếng của nó cực kì tốt, các giáo sư giảng dạy đều là người đầu ngành. Hơn nữa, còn có chương trình học một năm, nếu trong kì thi nhập học có biểu hiện xuất sắc còn có thể giành được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ket-hon-xong-toi-dem-con-chuon-le/260848/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.