Nguyễn Khả Hạ hỏi tại sao cậu phải hát nhép, Ngụy Lạc Lạc cũng thật thà nói, "Phía bên làm chương trình sắp xếp như vậy, dùng bản ghi âm mà ngày trước cậu phát hành đó."
Cô thầm nghĩ, tại sao phải hát nhép cậu không rõ sao? Hay là âm câm (mù âm nhạc) nên không nhận thức được bản thân mình hát không ra làm sao cả, tự chìm đắm trong thế giới ảo tưởng của mình, cực kì tự tin với giọng hát của mình?
Nguyễn Khả Hạ ngơ mất mấy giây mới phản ứng lại.
Cậu vẫn chưa hoàn toàn thích ứng được với thế giới này, nhất thời quên mất là "cái nồi" mù âm nhạc của mình đã được lưu truyền trên mạng từ đời nào rồi.
Ai đủ dũng cảm cho cậu ta hát live cho được cơ chứ?
Nguyễn Khả Hạ hỏi, "Vậy những ca sĩ khác thì sao? Có tiện để lộ ra không?"
Ngụy Lạc Lạc không nhẫn tâm làm cậu tổn thương, "Những người khác đều là hát live."
Nguyễn Khả Hạ cười cười, "Vậy thì tôi cũng hát live, nếu như chỉ có mình tôi được ưu ái thì không hay cho lắm. Đợi tôi hát thử một đoạn, Lạc Lạc cô nghe thử xem. Nếu như thấy tạm ổn, phiền cô giúp tôi nói lại với bên tổ chức, lúc biểu diễn đổi thành đệm đàn, có được không?"
Ngụy Lạc Lạc khó khăn gật đầu, xem ra cậu ta thật sự không có nhận ra giọng của mình thảm hại thế nào.
Bối rối quá, đợi lát nữa cậu ta hát xong, cô phải từ chối thế nào cho phải đây.
Vì không có chuẩn bị đệm đàn từ trước, Nguyễn Khả Hạ chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ket-hon-xong-toi-dem-con-chuon-le/260843/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.