Chương trước
Chương sau
Tiểu Tiện không chơi trò chơi trên Internet, chơi lau cũng chẳng biết làm gì. Kêu cậu chơi với máy tính ba ngày ba đêm khẳng định cậu chịu không nổi. Kiên trì được một ngày đêm, cậu liền chuẩn bị quay về phòng ngủ. Cậu không chơi, Đỗ Hàng đương nhiên theo cậu trở về.

Tề Huy hướng hai người phất phất tay, trong miệng gào to: “Các ngươi trở về ngủ một giấc rồi quay lại, ta giúp các ngươi giữ chỗ.”

Tiểu Ngốc nói như vẹt: “Tỉnh ngủ thì trở lại, chúng ta giữ chỗ cho.”

Tiểu Tiện không nói gì. Cả ngày nay cậu thấy có rất nhiều người tại quán net lượn quanh, có lẽ là muốn chiếm một chỗ. Phỏng chừng bọn họ vừa đứng lên sẽ có người cấp tốc nhào vô, nhưng Tề Huy lại nói sẽ giúp họ giữ chỗ?! Người đã đi còn giữ chỗ làm gì? Ngươi không sợ bị người khác trú, bị người quần ẩu!!

Tiểu Tiện trắng mắt liếc Tề Huy, “Quên đi, chúng ta không tới, mấy người chơi từ từ.” –Nói xong kéo Đỗ Hàng ly khai.

Trên đường quay về phòng ngủ, Tiểu Tiện lo lắng hỏi Đỗ Hàng, “Anh nghĩ Tề Huy là người như thế nò?”

“Khá đi, làm sao?”

“Em sợ anh ta mang dưa ngốc phá hư.”

“Tuy rằng Tề Huy ăn nói cộc lốc lại hay làm việc tùy hứng nhưng con người hắn không tệ, trọng tình cảm, là một người đáng giá kết bạn.”

“Thật vậy chăng? Em cuối cùng nghĩ anh ta cà lơ phất phơ, cho tới bây giờ chưa từng đứng đắn.”

“Nguyên nhân gia đình a, ba mẹ hắn ly dị rồi, đối hắn đả kích rất lớn, sở dĩ liền biến thành như vậy.”

“Nga…”

“Đừng lo lắng, hắn sẽ không tổn thương bạn cùng phòng của cậu, tôi còn chưa từng thấy hắn đối ai để bụng như vậy.”

Nghe xong câu này, Tiểu Tiện hơi an tâm chút.

Tiểu Tiện tính cách hướng nội, lá gan lại nhỏ, chỉ có tại trước mặt người quen mới hoạt bát chút. Tiểu Ngốc là bằng hữu duy nhất của cậu, chiếu cố quan tâm đối phương tự nhiên trở thành chuyện đương nhiên.

Qua một ngày đêm quan sát, cậu phát hiện Tề Huy đối Tiểu Ngốc tốt, hơn nữa cũng rất dung túng Tiểu Ngốc. Tuy rằng Tề Huy luôn ác thanh ác khí với cậu ta, nhưng sủng nịch trong mắt là không giấu được.

Nghĩ tới đây, Tiểu Tiện đột nhiên nở nụ cười. Nếu như Tiểu Ngốc có thể tìm thấy hạnh phúc, kia đúng là chuyện đáng ăn mừng.

Đỗ Hàng thấy cậu cười đến hài lòng, liền hỏi: “Cậu đang cười cái gì?”

“Em nghĩ nếu Tề Huy thực sự muốn theo đuổi dưa ngốc phỏng chừng phải hạ chút công phu.”

“Vì sao?”

“Tên kia phản ứng rất trì độn, có một lần bọn em tại phòng ngủ làm trắc nghiệm, điểm cao nhất là 174, cậu ta còn không có đạt tới 50 điểm.”

“Vậy cậu được bao nhiêu?”

Tiểu Tiện phao cái mị nhãn nhìn Đỗ Hàng, “Ông xã ~ lát nữa đợi nằm trên giường người ta tái nói cho anh ~~~”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.