Ngàn năm sau
Một đêm không ngủ, Tôn Y Nỉ mới từ bên ngoài trở về, vừa vặn nhìn thấy đại môn cách vách mở cửa.
“Dung Hoa sớm như vậy đã dậy rồi?” Mới 5 giờ sáng.
Dung Hoa cười khổ: “Trạm Hàn thân thể không thoải mái.”
“Lo lắng cho hắn sao?” Bằng không cô không hiểu việc Trạm Hàn thân thể không khỏe với cô ấy dậy sớm có quan hệ gì.
“Đúng một nửa.” Chính là anh trì độn, hình dáng luôn luôn biến ảo, lúc người lúc xà, cô một đêm muốn nói nhưng người kia vẫn ngủ.
Tuy rằng tâm lý cô đã thừa nhận nhưng là sinh lý, thị giác cũng cần một thời gian để tiếp nhận, nửa đêm ngủ cùng rắn, tay chạm phải thứ trơn mượt, trái tim vẫn có chút hỗn loạn, đừng có như vậy thử cô được không?
Bất quá vừa khéo gặp cô giao cho Tôn Y Nỉ tiền thuê nhà tháng sau luôn.
Trạm Hàn luôn tin tưởng giao hết mọi việc trong nhà cho cô quản lý, vì không muốn phụ sự tín nhiệm của anh, cô thực cẩn thận điều tiết thu chi. Khấu trừ hết những khoản chi tiêu hàng tháng cũng tiết kiệm được một khoản tiền.
“Tôi chẳng nhẽ chưa nói với cô rằng người kia nhà cô rất nhiều tiền, cô cần vì hắn tiết kiệm chăm lo việc nhà.” Tháng trước khi cô đến giao tiền thuê nhà Tôn Y Nỉ đã từng nói.
“Sao?”
“Ngẫm lại xem, hắn so với cô sống bao lâu rồi?”
“Hơn 2000…aaaaa” Cô đã hiểu.
Ngàn năm trước tiền ít nhưng sau ngàn năm thì tiền đó là vô giá.
Tôn Y Nỉ biết cô đã nghĩ thông suốt cười nói: “Càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-dung/145055/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.