Mười giây sau, thằng bé đáng thương chịu không được sự tra tấn của ba mình, cuối cùng cũng mở mắt ra.
Vừa mở mắt ra là đã nhìn thấy bản mặt lạnh lùng của ba nhà bé, và cộng thêm gương mặt đáng yêu của em gái.
Bé Lục Vỹ: “...”
Ba à, trời còn chưa sáng sao ba không ôm vợ mình ngủ? Mà lại bồng cục cưng tới phòng của con thế?
Thấy con trai đã dậy, Cố Lục Sâm đem con gái đặt lên bụng của thằng bé.
“Trông em con đi.” Vứt ra một câu mệnh lệnh, Cố Lục Sâm đứng dậy chuẩn bị đi.
“Khoan đã!”
Thằng bé bị em bé ngồi lên bụng, chưa hết giật mình. Đến khi thấy ba mình sắp đi mất thì vội la lên.
“Con đang ngủ mà! Sao ba không dỗ hay kêu bà vú cũng được mà!”
Cố Lục Sâm bình tĩnh đáp: “Vú ấy ngủ rồi.”
Lục Vỹ: “...”
Thế con trai ba không phải cũng đang ngủ à?
Bé Lục Vỹ buồn bực: “Con không dỗ đâu. Ba có thể dỗ em ấy mà!”
“Ba bận ôm mẹ con ngủ rồi.”
Lục Vỹ: “...”
Con trai của ba cũng bận ôm gối ôm ngủ mà!
Lần nào cũng vậy, cứ quăng em gái cho bé giữ. Lần này bé sẽ không bị áp chế nữa đâu!
“Con không dỗ!”
Cố Lục Sâm nheo mắt lại, âm trầm hỏi: “Không muốn dỗ?”
Bé trai nào đó giữ vững niềm tin, nhất quyết lắc đầu.
Cố Lục Sâm ra vẻ không bận tâm, trước lúc cất bước đi, anh thấp giọng nói:
“Ngày mai chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-dinh-da-tai/2954174/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.