Vì thế, Quý Vũ Phàm gọi một cú điện thoại, nói mấy câu sau khi nói xong, liền cắt đứt.
"Lập tức đến!"
Thế này Lam Cảnh Thần mới gật gật đầu, yên tâm một chút, sau đó nhìn anh dặn, “Anh sau khi trở về, nhớ rõ một trong vòng một tuần không thể dính nước, nếu muốn tắm rửa, nhất định phải tránh chỗ bị thương ra, không được ăn cay và hải sản!”
"Đúng rồi, nhớ đi đổi thuốc!" Lam Cảnh Thần nhìn anh một câu một dặn.
Quý Vũ Phàm đứng ở trước mặt Lam Cảnh Thần, nhìn cô một câu một câu dặn, cảm thấy ấm áp, giống như một người vợ, sợ anh xảy ra chuyện gì, Quý Vũ Phàm thực thích loại cảm giác này.
"Vậy cô cần phải thường xuyên nhắc nhở tôi mới được!"
"A?"
"Tôi bận quá, khẳng định sẽ quên!" Quý Vũ Phàm nói.
Như vậy, có phải là có thể hiueen hệ nhiều lần hay không? Trong lòng anh nghĩ.
Lam Cảnh Thần sau khi nghe được, nghĩ nghĩ, gật gật đầu, "Được, tôi sẽ điện thoại nhắc nhở cho anh!"
Nghe thế cái, Quý Vũ Phàm cười, "Chính cô nói!"
Cảnh Thần gật đầu, căn bản không biết trong lòng anh đang suy nghĩ gì, chỉ cảm thấy đây là trách nhiệm của cô, nếu không phải bởi vì cô, Quý Vũ Phàm cũng sẽ không xảy ra chuyện.
Nhìn Lam Cảnh Thần, Quý Vũ Phàm hiểu ý cười.
Vừa muốn nói cái gì, lúc này di động vang lên.
Nhìn dãy số, Quý Vũ Phàm nhận.
"Cậu chủ, tôi đã đến!"
"Tôi lập tức xuống!"
Lại là ngắn gọn hai câu nói liền cúp.
Lam Cảnh Thần nhìn anh, "Có phải đến hay không?"
“Ừ!" Quý Vũ Phàm gật đầu.
"Tốt lắm, anh mau đi xuống đi!"
"Ừ, được!" Quý Vũ Phàm gật gật đầu, sau đó nhìn bốn phía, "Cô buổi tối lúc ngủ, nhớ khóa kĩ cửa sổ, có chuyện gì, bất cứ lúc nào cũng có thể gọi cho tôi!”
Không nghĩ tới trước khi đi, Quý Vũ Phàm còn nhớ việc này, nói không cảm động là giả, cô gật gật đầu, "Ừ, được!”
"Cô nhớ mở điện thoại đó, tùy lúc có thể gọi!”
"Được!"
"Tôi đi đây, nhớ rõ lúc nào cũng có thể gọi điện thoại cho tôi!" Quý Vũ Phàm luôn mãi dặn.
"Ừ, tôi đã biết!" Lam Cảnh Thần gật đầu.
Vì thế, Lam Cảnh Thần đưa Quý Vũ Phàm đến ngoài cửa.
"Tốt lắm, không cần đi ra, chính tôi đi xuống là đến nơi!"
"Nhưng là......"
"Tốt lắm, đi vào đi!" Quý Vũ Phàm vô cùng chắc chắc nói.
Anh nói như vậy, Lam Cảnh Thần cũng không kiên trì, "Vậy anh cẩn thận một chút!"
"Tôi đã biết!"
Vì thế, Quý Vũ Phàm còn giúp Lam Cảnh Thần đóng cửa lại, nhiều lần muốn xông lên ôm lấy cô, nhưng là thủy chung không có, sợ dọa cô sợ.
Vì thế, như vậy đóng cửa lại đi rồi.
Lam Cảnh Thần đứng ở trong phòng, trong lòng cũng nói không nên lời đang suy nghĩ gì, tóm lại loạn loạn.
Nghĩ đến bên ngoài kia, cô hôm nay cũng lười thu dọn, trực tiếp đi rửa mặt.
Rửa mặt đi ra, cũng cảm giác hơi đói, thế này mới nhớ tới, Quý Vũ Phàm tìm đến cô, cô căn bản là không có mời người ta ăn cái gì!
Cô bây giờ, rốt cuộc đang suy nghĩ gì, chính cô cũng không biết.
Vì thế, từ trong tủ lạnh lấy ra một gói mỳ ăn liền, ăn......
Mà dưới lầu, sau khi Quý Vũ Phàm đi rồi, một chiếc xe con đứng ở cách đó không xa.
Anh tận mắt thấy Quý Vũ Phàm theo Lam Cảnh Thần lên lầu xuống dưới, sau đó đi rồi......
Hôm nay rốt cuộc xảy ra chuyện gì, anh không biết, nhưng là anh biết, Lam Cảnh Thần có phiền toái, hơn nữa Quý Vũ Phàm giúp cô......
Anh cũng không có đi lên, ngay tại dưới lầu coi chừng.
Chỉ cần cô không có chuyện gì, anh an tâm.
Về phần trong lòng có cảm giác không thoải mái, là ở chỗ này trụ......
Lam Cảnh Thần ăn qua, liền trực tiếp đi ngủ.
Mà Trần Mặc nhìn trên lầu tắt điện, chỉ biết cô ngủ, Trần Mặc cũng không có rời đi, an vị ở trong xe chờ......
Một đêm đi qua.
Trần Mặc một đêm không ngủ, ánh mắt màu đỏ vẫ nhìn phía phòng Lam Cảnh Thần, chỉ cần cô không có chuyện gì là được.
Nhìn đồng hồ, sắp đến lúc đi làm, thế này Trần Mặc mới lái ô tô rời đi........
Anh mới vừa đi không bao lâu, Lam Cảnh Thần rửa mặt xong đi ra......
Hai người cứ như vậy cơ duyên không gặp nhau............
......................
Trần Mặc vừa về nhà, mẹ Trần nhìn anh, "Con đêm qua đi đâu?"
"Công ty tăng ca!"
"Tăng ca? Một đêm!?" Mẹ Trần hỏi.
Trần Mặc gật gật đầu, hiện tại anh thực mệt, cái gì cũng không muốn nói.
"Con ngày kia sẽ kết hôn, có thể xin phép, sẽ không phải đi công ty!" Mẹ Trần nói.
Kết hôn?
Cái từ này, lại kích thích đến Trần Mặc.
Trần Mặc nhìn mẹ Trần, "Mẹ, con không muốn kết hôn!"
Nghe thế cái, mẹ Trần nhíu may, "Con trai ngốc, con nói cái gì?" Mẹ Trần thoạt nhìn có chút khẩn trương, sợ cha Trần nghe được.
"Mẹ, con có người mình thích, con đối với Lăng Nhược, chỉ coi cô ấy là em gái!”Trần Mặc nhìn mẹ Trần, vô cùng khẳng định nói.
Lời này, làm cho mẹ Trần sửng sốt.
Lúc này, cha Trần từ trên lầu đi xuống, "Con sáng sớm nói hươu nói vượn cái gì?"
Nhìn thấy cha Trần từ trên lầu đi xuống, mẹ Trần ý bảo Trần Mặc không nói nữa.
Nhưng là Trần Mặc cố tình không nghe, nhìn cha Trần, "Cha, con không muốn cưới Lăng Nhược!”
Thốt ra lời này ra, thực hiển nhiên sắc mặt cha Trần đại biến, rất không hài lòng.
"Con nhắc lại một lần nữa!”Cha Trần từ trên lầu đi xuống, trực tiếp đến trước mặt của anh.
"Con đã muốn nói qua rất nhiều lần, con không muốn cưới Lăng Nhược!”
"Ba......"
Lời của anh vừa nói xong, cha Trần tát một cái vào mặt Trần Mặc, lực đạo rất lớn, Trần Mặc nghiêng mặt đi, khóe miệng xuất hiện máu.
Mẹ Trần nhìn, đau lòng không thôi, "Ông tại sao lại mạnh tay nư thế, con ngày kia kết hôn rồi, mặt xưng phù làm sao bây giờ, không phải làm cho người ta chê cười sao?"
"Tôi là đánh tỉnh anh, anh tốt nhất là con trai ngoan kết hôn, không kết hôn, liền cút ra khỏi Trần gia cho tôi!”Cha Trần một chữ một nói.
"Tôi đã cùng Lăng gia cam đoan, hiện tại không kết hôn? Anh định để cho người ta cười vào mặt tôi sao?!”
Nghe cha Trần nói, Trần Mặc nhìn chằm chằm vào ông, sau đó xoay người bước đi.
Sau khi mẹ Trần nhìn thấy, lập tức ngăn lại anh, "Trần Mặc, con đi đâu vậy?"
"Mẹ, con tuyệt đối sẽ không cùng Lăng Nhược kết hôn!" Nói xong, Trần Mặc không muốn nói cái gì nữa, xoay người bước đi.
"Trần Mặc, Trần Mặc......" Mẹ Trần gọi anh.
"Không cần gọi, để cho nó đi!”Cha Trần nói.
Vì thế, Trần Mặc cái gì cũng không có nói, trực tiếp đi rồi.
Mẹ Trần đứng ở nơi đó không biết nên nói cái gì, nghĩ nghĩ, bà đi đến trước mặt cha Trần, "Ngày kia chính là hôn lễ, không trở về thật thì làm sao bây giờ!?"
Nghe thế, cha Trần hừ lạnh một tiếng, "Không trở lại? Hừ, tôi coi không có đứa con trai này!"
Nhìn cha Trần đã nổi nóng, thở phì phì nói.
Nhìn ông, mẹ Trần cũng không có nói cái gì nữa.
Hôm đó buổi sáng, toàn bộ thẻ tín dụng Trần Mặc sở hữu toàn bộ ngừng, hơn nữa, nhà sở hữu, tìm khắp không thấy Trần Mặc.
Điện thoại cũng không thông!
Mọi người không vội, Lăng Nhược lại điên rồi!
Trần Mặc tìm không thấy, không thể nghi ngờ muốn mạng cô!
Cô tìm nơi nơi, điện thoại gọi liên tục, nhưng chính là tìm không thấy Trần Mặc!
Mặc kệ là Lăng Nhược, hay là người Trần gia, mọi người đều liên lạc không được với Trần Mặc.
Cuối cùng, Lăng Nhược lại không nhẫn lại được nữa, buổi chiều lúc tan tầm, cô trực tiếp đi MK tìm Lam Cảnh Thần.
Lam Cảnh Thần căn bản không biết sao lại thế này, Lăng Nhược trực tiếp xông tới, bắt lấy cô liền hỏi, "Lam Cảnh Thần, cô giấu Trần Mặc đi đâu?"
Lam Cảnh Thần sửng sốt.
Toàn bộ tầm mắt công ty đều nhìn lại đây.
Lam Cảnh Thần cũng nhìn Lăng Nhược, giờ này khắc này người phụ nữ này, đã không còn dáng vẻ tự tin trước kia, giò chính là dáng vẻ cố tình gây sự.
"Tôi không biết cô đang nói cái gì!" Nói xong, cô tưởng Lăng Nhược bỏ ra, nhưng là Lăng Nhược lại gắt gao túm lấy cô.
"Cô có biết, cô có biết, ngày kia chính là ngày tôi cùng anh ấy kết hôn, hiện tại không thấy, cô rốt cuộc giấu anh ấy ỏ đâu!?” Lăng Nhược nhìn cô khóc hỏi.
Lời của cô, không thể nghi ngờ đã tuyên cáo quan hệ Trần Mặc cùng Lam Cảnh Thần.
Toàn bộ công ty mọi người xì xào bàn tán, quan hệ Trần Mặc cùng Lam Cảnh Thần, bằng không, vì sao Lăng Nhược ai không tìm, cố tình tìm Lam Cảnh Thần.
Lam Cảnh Thần nhìn cô, "Lăng Nhược, cô đủ chưa, không cần tìm không thấy anh ấy thì tìm tôi, chuyện của hai người, đừng đổ lên đầu tôi!”
"Cô có biết, cô nhất định biết anh ấy ở nơi nào! Lam Cảnh Thần, tôi thật sự không thể không có anh ấy, cô đem anh ấy trả lại cho tôi được không!?" Lúc này, Lăng Nhược vừa khóc vừa nháo, giống như, Lam Cảnh Thần thật sự trở thành bên thứ ba.
Mọi người cũng biết, chuyện Trần Mặc cùng Lăng Nhược đính hôn, bọn họ đã sớm biết đó là chuyện đương nhiên.
Hiện tại Lăng Nhược nói như vậy, Lam Cảnh Thần chính là nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể thanh minh được..
"Tôi nói, tôi không biết anh ấy ở nơi nào!" Lam Cảnh Thần nhìn cô nói.
Nhưng là, lời của cô, Lăng Nhược không tin.
"Lam Cảnh Thần, tôi biết, tôi phía trước đánh giá thấp cô, là tôi không đúng, đó là bởi vì tôi quá lo lắng mất đi Trần Mặc, ngày kia chính là hôn lễ của chúng tôi, cô đem anh ấy trả lại cho tôi được không, tôi van cầu cô......"
Dáng vẻ Lăng Nhược đáng thương, chiếm được không ít đồng tình.
Nhược Nhã không biết chuyện Cảnh Thần cùng Trần Mặc, nhưng là cô lại tin tưởng Cảnh Thần không phải loại người như vậy, cô lập tức đi lên mở miệng, "Lăng tiểu thư, cô là không phải lầm? hai người sắp kết hôn, Trần Mặc có phải đi chuẩn bị hôn lễ hay không!?”
"Không phải!" Lăng Nhược mở miệng, "Hiện tại, mọi người đều không liên lạc được với anh ấy!" Nói xong, cô nhìn về phía Cảnh Thần, "Cô nhất định biết anh ấy ở nơi nào, cô làm cho anh ấy đi ra được không!"
Nhìn dáng vẻ Lăng Nhược dây dưa không ngớt, Lam Cảnh Thần thật sự cảm thấy phiền, nhưng là hiện tại nếu không giải thích, chỉ sợ Lăng Nhược thật sự sẽ không từ bỏ.
Vì thế, Lam Cảnh Thần trực tiếp cầm lấy điện thoại trên bàn, bấm số Trần Mặc, hơn nữa, còn mở loa ngoài.
Trong điện thoại truyền đến âm thanh cũng là, "Xin lỗi, số máy quí khách gọi.......”
"Thấy được không? Anh ấy tắt điện thoại, cũng không phải tôi đem anh ấy giấu đi, anh ấy ở nơi nào, tôi không biết, còn có, các người sẽ kết hôn, chuyện của hai người, đừng tới làm phiền tôi!?”
"Không!" Lăng Nhược lắc đầu, "Cô nhất định biết anh ấy ở nơi nào, Lam Cảnh Thần, cô giúp tôi tìm anh ấy đi!"
Lam Cảnh Thần bất đắc dĩ không biết nên nói cái gì mới tốt, cô cùng mẹ cô thật sự là giống nhau, vô luận nói như thế nào, đều nói không thông!
"Thực xin lỗi, tôi thật sự không biết anh ấy ở nơi nào!" Lam Cảnh Thần nói, đã không biết nên nói cái gì mới tốt.
Nhìn dáng vẻ Lam Cảnh Thần kiên định, Lăng Nhược càng thêm cho rằng, là cô giấu Trần Mặc đi.
Lúc này, cô nhìn chằm chằm vào Lam Cảnh Thần, "Chẳng lẽ, cô thật sự muốn nhìn tôi chết sao?"
Chết?
Nghe được cô nói, Lam Cảnh Thần chợt nhớ chuyện cô ở trên du thuyền nhảy xuống.
Trong lòng, tránh không được lộp bộp một chút.
Nhưng là, cô thật sự không biết Trần Mặc ở nơi nào, trong lòng cô ủy khuất, lại có ai biết?
"Nếu cô thật sự cảm thấy chết đi, Trần Mặc sẽ trở lại cạnh cô, tôi đây không có biện pháp!" Lam Cảnh Thần một chữ một nói.
Nghe được Lam Cảnh Thần nói, Lăng Nhược ngây ngẩn cả người.
"Nếu tôi biết tin tức của anh ấy, nhất định sẽ nói cho cô, nhưng là hiện tại, tôi không biết!"
"Lam Cảnh Thần......" Lăng Nhược còn muốn nói cái gì, lúc này, Mặc Thiếu Quần từ bên ngoài đi ra.
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Thanh âm của anh, mọi người đều nhìn lại phía sau, lúc này, Mặc Thiếu Quần đã đi tới, khi nhìn thấy Lăng Nhược, mở miệng, "Đây không phải là Lăng tiểu thư sao? Cô tại sao lại ở chỗ này?"
Lăng Nhược biết, Mặc Thiếu Thiên cùng Lâm Tử Lam đã đi hưởng tuần trăng mật, hiện tại công ty chẳng khác gì là Mặc Thiếu Quần làm chủ.
Hơn nữa, cha Lăng đã cảnh cáo cô, không thể lại đắc tội Mặc gia......
Nhưng là hiện tại, Lăng Nhược như vậy, cũng không biết nên nói cái gì mới tốt.
"Tôi tìm đến Lam Cảnh Thần!" Lúc này, Lăng Nhược một chữ một mở miệng.
Nói lên này, tầm mắt Mặc Thiếu Quần nhìn về phía Lam Cảnh Thần, Lam Cảnh Thần cũng có một dáng vẻ mệt mỏi.
Lúc này, anh mới nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Lăng Nhược, "Lăng tiểu thư, bây giờ là thời gian làm việc, có chuyện gì, sau khi tan tầm cô có thể tới tìm!”
"Nhưng là, chuyện rất quan trọng......" Lăng Nhược mở miệng.
"Ý Lăng tiểu thư, là muốn tôi gọi điện cho quí công ty, tới đón cô đi sao? Vẫn là, để cho tôi tự mình cho người đưa cô trở về?" Mặc Thiếu Quần nhìn cô một chữ một mở miệng.
Lúc này, anh còn rất có uy nghiêm giống Mặc Thiếu Thiên.
Lăng Nhược nhìn anh, trong đầu hiện lên lời cảnh cánh của cha Lăng, không thể đắc tội người Mặc gia..........
Cho nên, cô phải nhịn xuống.
"Không cần, chính tôi lái xe tới!" Nói xong, Lăng Nhược nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Lam Cảnh Thần, cũng không có nói cái gì nữa, xoay người đi.
Cô vừa đi, toàn bộ công ty đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hiện tại công ty MK thật đúng là náo nhiệt, bắt đầu Lâm Tử Lam xuất hiện, liền vẫn không ngừng trình diễn, hiện tại Lâm Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên kết hôn, hiện tại lại là Lam Cảnh Thần.
Lăng Nhược vừa đi, cả người Lam Cảnh Thần đều ngã ngồi ở ghế trên.
Cô thật sự mệt chết đi, mệt chết đi!
Nhược Nhã nhìn dáng vẻ Lam Cảnh Thần, cũng không hỏi cô cái gì, nhưng là cô cũng không nghĩ tới, Lam Cảnh Thần cùng Trần Mặc thế nhưng......
"Cô không có chuyện gì đi?" Nhược Nhã vỗ vỗ bả vai Lam Cảnh Thần.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]