Chương trước
Chương sau
Bên trong bệnh viện.
Tử Lam thế nào cũng không ngờ đến Cảnh Thần đến thăm mình, chứng kiến thấy Cảnh Thần lại có mấy phần kinh ngạc.
Cảnh Thần cầm trái cây cùng hoa tươi đi vào, thấy Tử Lam thành vậy liền hỏi, “Tử Lam, xảy ra chuyện gì vậy? Tới nỗi phải nhập viện?” Cảnh thần lo lắng nhìn Tử Lam hỏi.
Tử Lam ngồi dậy, dựa lưng vào gối, nhìn Cảnh Thần cười nói, “Thật xui xẻo, gặp phải cướp, vì vậy bất hạnh mà nhập viện!”
Cảnh Thần nhíu mày, đem trái cây mới mua vứt qua một bên “Như thế nào? Bị thương ở đâu? Còn đau không? Cướp tiền hay là cướp sắc?” Cảnh thần hỏi.......
“Cướp tiền!” Tử Lam hết sức bình tĩnh nói.
“A, vậy tôi an tâm!” Cảnh Thần vỗ vỗ ngực, dáng vẻ buông lỏng một hơi nói
Tử Lam nhìn bộ dáng kia của Cảnh Thần, lại có mấy phần đáng yêu, nhịn không được mà cười lên, “Đúng rồi, làm sao cô biết mà tới?”
Cảnh Thần chau mày, “Hôm nay Trọng Nhược Tình rời bệnh viện đi tìm Mặc tổng, chúng tôi đều bàn tán chuyện này, sau đó tôi lại truy hỏi Mặc tổng cô đã đi đâu, thế là Mặc tổng nói cho tôi biết, cô ở nơi này đấy!” Cảnh thần chậm rãi nói.
Vừa mới dứt lời, Cảnh Thần lại nhìn Tử Lam, “Thế nào? Còn muốn gạt tôi à?”
“Tôi chỉ là sợ cô lo lắng mà thôi, cho nên mới chưa nói cho cô biết!” Tử Lam cũng không phủ nhận.
Cảnh Thần liếc Tử Lam một cái, sau đó một tiếng cười tràn ra, “Thôi đi, Nhóc con!”
Tử Lam cười, cảm giác có người bạn Cảnh Thần này, rất hay. Ít nhất cô ấy chân thành tha thiết, cho người khác cảm giác rất dễ chịu, rất hợp khẩu vị của Tử Lam.
Cảnh Thần ngồi ở bên giường, sau đó gọt quả táo cho Tử Lam ăn, hai người ngồi ở phòng bệnh nói chuyện phiếm.
“Cô không phải cần đi làm sao?” Tử Lam ăn táo, vừa ăn vừa hỏi.
“Ừ, tôi xin nghỉ, vốn là Trần Mặc cũng tới, kết quả là có công việc nên không có tới, để cho tôi đi đến đây, anh ta hai ngày nữa sẽ tới thăm cô đấy!” Cảnh Thần nói.
Tử Lam nghe xong, gật đầu một cái, “Ừ, tôi không sao, lúc trở về cô nói với anh ấy một tiếng, hai ngày nữa tôi có thể đi làm trở lại rồi!” Tử Lam nói.
Cảnh Thần gật đầu một cái, sau đó nhìn Tử Lam, “Tử Lam, tại sao tôi cứ có cảm giác mới hai ngày ngắn ngủi thôi, liền xảy ra thật nhiều chuyện!”
“Thế nào?”
“Cô xem, đầu tiên là Trọng Nhược Tình nằm viện, mang thai, sau đó Trọng Nhược Tình bị dính scandal, sau đó cô bị cướp, sau đó nữa là Trọng thị trưởng bị bắt, mới hai ngày ngắn ngủi, tôi cảm giác thật lắm chuyện xảy ra!” Cảnh Thần cũng là vừa nói, vừa ăn táo.
Tử Lam sửng sốt. Cô cũng đã từng nghĩ tới khả năng này, không phải là trùng hợp, nhưng lại không có cách nào khác nghĩ về vấn đề này, bây giờ nghe Cảnh Thần nói như thế, những thứ này giống như có người cố ý an bài. Bởi vì Tử Lam biết, mình bị thương tuyệt đối không phải là cướp bóc đơn giản như vậy, bởi vì những người đó căn bản là muốn đẩy cô vào chỗ chết. Không có ai nói cho cô, nhưng cô biết là thế.
“Cô đang nhớ đến gì vậy?” Cảnh Thần nhìn Tử Lam hỏi.
Tử Lam lúc này mới lấy lại thần trí, nhìn Cảnh Thần, “Không có gì, tôi chỉ là đang suy nghĩ lúc nào thì có thể trở về đi làm, ở bệnh viện nhàm chán muốn chết!”
“Cô a, hiện tại thừa dịp có thời gi¬an như thế này, liền tranh thủ nghỉ ngơi đi, đừng luôn nhớ thương chuyện công việc!” Cảnh Thần nói,
“Tôi mà là cô ấy hả, tôi nhất định xin nghỉ một tháng, nghỉ ngơi thật là tốt!” Cảnh Thần hào sảng nói.
Tử Lam cười trừ, “Tôi không phải cái người có mệnh hưởng phúc!”
“Không có mệnh hưởng phúc, thì cô bây giờ cũng không thể đi làm, Mặc tổng đã tìm Trần Mặc tạm thời tiếp nhận công tác của cô rồi!” Cảnh Thần nói.
Tử Lam nghe thế cũng không có nói gì.
Lúc này, Cảnh Thần tò mò xông tới, “Tử Lam, tại sao tôi cứ có cảm giác, Mặc tổng đối với cô so với đối với người khác không có giống nhau à?”
Tử Lam nhíu mày, nhìn Cảnh Thần, “Không giống nhau ở chỗ nào?”
“Dù gì cũng là không giống nhau, Mặc tổng đối với cô rất đặc biệt......” Cảnh Thần nói, cô cũng nói không ra, nhưng có cảm giác chính là không giống nhau.
Tử Lam nhíu mày, sau đó gật đầu một cái, “Tôi cũng không biết đã đắc tội với anh ta nơi nào, anh ta liền thích nhằm vào tôi......”
Cảnh Thần lườm Tử Lam một cái, sau đó nói, “Cô biết ý tôi không phải thế, tôi cảm thấy được, Mặc tổng không phải thích cô chứ?” Cảnh Thần tò mò hỏi, cứ có cảm giác Mặc Thiếu Thiên đối với Tử Lam rất đặc biệt.
Tử Lam lắc đầu, “Làm sao có thể! Mặc tổng thay đổi phụ nữ chóng vánh, cô cũng không phải không biết, anh ta sẽ thích ai sao? Đừng quên anh ta bây giờ còn có vị hôn thê, coi như anh ta thích tôi, tôi cũng không đồng ý!” Tử Lam nói.
Tử Lam thà rằng thiếu tình, Mặc Thiếu Thiên mặc dù dung mạo rất yêu nghiệt, thực lực cũng không kém, nhưng Tử Lam không thích loại nam nhân lạm tình, chỉ ở điểm này, Mặc Thiếu Thiên cũng đã thất bại rồi!
“Tôi cảm thấy được Mặc tổng trừ thay đổi phụ nữ chóng vánh một chút, mấy mặt khác cũng không kém a!” Cảnh Thần nói, hơn nữa Mặc Thiếu Thiên là người rất có sức quyến rũ.......
Tử Lam liếc Cảnh Thần một cái, “Ngươi bị tẩy não đi?”
Cảnh Thần cười hắc hắc, “Mặc tổng đối với tôi mà nói, chỉ là một cảnh quan để mà thưởng thức, cho nên tôi mới có thể nói như thế!”
“Đừng nói chuyện không biết suy nghĩ!” Tử Lam nói.
Cảnh Thần ha ha ha cười một tiếng, “Chỉ là, cô thế nhưng có cơ hội à!”
“Có ý gì?”
Nói tới chỗ này, Cảnh Thần thu hồi nét mặt hài hước, nhìn Tử Lam nói, “Hôm nay Trọng Nhược Tình đi vào công ty tìm Mặc tổng, nghe đâu Trọng Nhược Tình ở trong phòng làm việc khóc rất đau lòng, có tin đồn truyền đi, nghe nói bọn họ sẽ giải trừ hôn ước!”
Cảnh Thần nói.
Sau khi nói xong rất kích động. “Tôi biết ngay mà, con người như Trọng Nhược Tình mà cả đời có thể hưởng hạnh phúc thì là trời cao có mắt như mù!” Cảnh Thần hết sức vui mừng nói.
Tử Lam sững sờ, trước đó đã nghe Mặc Thiếu Thiên nói qua, cho nên hiện tại cũng không có gì là quá kinh ngạc, nhưng là không ngờ tin tức nhanh như vậy liền bị truyền ra ngoài.
Tử Lam nhìn Cảnh Thần một cái, “Điều này cùng tôi có quan hệ gì?”
“Sự thật đã chứng minh, cô với Mặc tổng thành đôi chiếm 90%!” Cảnh Thần cười nói, sâu xa bên trong cô cứ có cảm giác Mặc Thiếu Thiên cùng Tử Lam rất giống, rất xứng đôi.
“Cô thật xem trọng tôi!” Tử Lam cười nói.
“Dĩ nhiên, tôi vẫn luôn rất coi trọng cô!” Cảnh Thần cười đi đến gần.
Tử Lam liếc cô một cái, Cảnh Thần là người có lời gì cũng đều nói thẳng ra, không để ở trong lòng, cũng là bởi vì điều này, Tử Lam rất thích cô.
Tử Lam lắc đầu, “Tôi không muốn, bổn cô nương không chịu khẩu vị nặng như Mặc tổng đâu, tôi mà lấy hắn, hắn không chết thì là tôi chết!” Tử Lam hài hước nói.
“Ha ha, Tử Lam, côi thật xấu xa!” Cảnh Thần cười nói.
Tử Lam chợt nhíu mày, “Sự thật như thế!”
Cô thà cả đời không tìm được ai, cũng sẽ không tìm một người giống như Mặc Thiếu Thiên dáng vẻ hoa tâm lạm tình kia! Dù sao cô đã có bảo bối, có người nuôi, cô sợ cái gì?
Trên thế giới này, đàn ông như thế chẳng có thể tin, Tử Lam có bảo bối, cô lại cảm thấy rất may mắn, cảm thấy có một điểm tựa vững chắc, ít nhất bảo bối sẽ không bỏ cô mà rời đi!
“Cô thật là đối với Mặc tổng không có cảm giác nào sao?” Cảnh Thần hỏi.
Tử Lam quả quyết lắc đầu, “Không có!”
Cảnh Thần nhìn Tử Lam, bộ dáng của cô không giống như đang nói dối, Cảnh Thần thở dài, Tử Lam cô nương thế mà tâm cô cũng không theo đuổi a!
Nhìn Cảnh Thần với bộ dạng mất mác, Tử Lam nhìn hỏi, “Vậy còn cô?”
“Tôi? Tôi thế nào?” Cảnh Thần hỏi.
“Cô thích Trần Mặc, nói với anh ta chưa?” Tử Lam trực tiếp hỏi.
Cảnh Thần từ khuôn mặt trắng bệch chuyển sang xanh mét rồi lại đỏ ửng lên. “Cô… cô nói cái gì đó!?”
Cảnh Thần nói chuyện cũng cà lăm rồi, ánh mắt cũng không dám nhìn thẳng Tử Lam. Vẻ mặt điển hình của sự chột dạ.
Tử Lam nhìn cô, ngồi ở trên giường, một dáng vẻ rất bình tĩnh mở miệng, “Thế nào? Tôi nói không đúng??”
Cảnh Thần nỗ lực khiến cho chính mình bình thản xuống, ánh mắt nhìn về phía khác, “Tôi không biết cô đang nói gì!”
Tử Lam gật đầu một cái, “Ồ, vâng vâng vâng, không biết, vậy thì để tôi nói cho cô biết, Trần Mặc chính là một người rất ưu tú, diện mạo cũng không cần phải nói, hơn nữa không có ham mê bất lương, một lòng một dạ, người như anh ta, công ty chúng ta không thiếu nữ nhân viên theo đuổi anh ta đâu...... Cô phải giữ chặt đám phụ nữ theo đuổi đó….nếu không, cô đến lúc đó cũng đừng hối hận!” Tử Lam nói gằn từng chữ.
Qua lời nói của Tử Lam, Cảnh Thần cũng hơi da động. “Ai dám? Ai dám tới tôi liền diệt người đó!” Cảnh Thần nói từng chữ từng chữ, giọng nói hết sức khí phách!
Tử Lam nhìn Cảnh Thần cười, “Thế nào? Thừa nhận?”
Cảnh thần nhìn Tử Lam, “Cái gì cũng không thể gạt được cô!”
Tử Lam nhếch môi cười, đó là đương nhiên, mặc dù cô ấy không nói, nhưng Tử Lam nhìn vào mắt Cảnh Thần thì thấy rõ.
“Vậy cô nói, tôi nên làm như thế nào?” Cảnh Thần nhìn Tử Lam hỏi, dáng vẻ hi hi ha ha bình thường đã mất, lúc này là sự dịu dàng của một người phụ nữ. Cho nên nói, cường hãn hơn nữa nữ nhân, gặp phải người mình thích, cũng sẽ biến thành dịu ngoan ngay.
Tử Lam nhíu mày, “Đương nhiên là giữ lấy anh ta rồi!” Tử Lam phóng khoáng nói.
“Tôi...... giữ như thế nào đây?” Cảnh Thần hỏi, bình thường nói đến chuyện người khác thì ý tưởng là vô số, nhưng vừa đến trên người mình thì liền luống cuống.
“Đương nhiên là, uống say, ép đến, nhào tới, hoàn thành, đơn giản a!” Tử Lam nhìn Cảnh Thần, hài hước nói.......
Cảnh Thần sững sờ, ngay sau đó trợn mắt nhìn Tử Lam một cái, “Lâm Tử Lam, cô nghiêm chỉnh một chút có được hay không?” Cảnh Thần quát một tiếng.
Tử Lam cười “Tôi tin tưởng Trần Mặc đối với cô cũng có cảm giác, chỉ cần cô từ từ rút ngắn quan hệ của hai người lại, rồi giữ lại Trần Mặc thì là chuyện không thành vấn đề!” Tử Lam nói.
“Thật sao?” Cảnh Thần hỏi, bình thường là cô nương lưu loát nhưng khi gặp phải chuyện như vậy, liền do dự.
“Đúng vậy!” cô nương gật đầu, hết sức chắc chắn, “Từ xưa nữ truy nam cách tầng sa, cô cùng Trần Mặc rất xứng đôi, cho nên cố gắng lên, giữ lấy anh ta không thành vấn đề!”
Qua lời nói của Tử Lam, Cảnh Thần hết sức có lòng tin, cô gật đầu một cái hết sức kiên định, “Được, phải giữ lấy anh ta!”
Nói rồi cô ngẩng đầu nhìn Tử Lam, “Cô nương, cô thật phóng khoáng, thật dồi dào sinh lực!”
Dĩ nhiên ý cô là chỉ Tử Lam đã dạy nàng ba bước giữ lấy kia!
..............
Trọng Nhược Tình mất rất nhiều công sức thông qua các mối quan hệ, mới có thể vào thăm Trọng Chính, nhưng không ngờ, cô nghe Trọng Chính nói, mới hiểu được Mặc Thiếu Thiên theo lời cha nói thì những lời nói kia rốt cuộc là ý gì! Lâm Tử Lam bị thương nằm viện, là do ba tìm người làm! Ông nghĩ tìm người giết Lâm Tử Lam, nhưng không ngờ lại thất bại, tiếp đó ông bị bắt, mọi chuyện xảy đến, cũng quá trùng hợp rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.