Chương trước
Chương sau
Tử Lam phải đi về, nhưng Mặc Thiếu Thiên cố tình không để cho cô trở về, nhất định phải ăn cơm xong mới về, Tử Lam cũng không từ chối được hắn, liền thuận theo. Tối về đã 8 giờ 15 phút, Mặc Thiếu Thiên đưa Tử Lam tới dưới lầu khu nhà.
“Mặc tổng, cám ơn bửa cơm tối nay của anh, gặp lại!”
Vừa đến nơi, Tử Lam cầm túi chuẩn bị bước xuống xe. Nhưng còn chưa có mở cửa xe, lại bị Mặc Thiếu Thiên bắt được, đưa trở về chỗ cũ.
“Cô sao gấp gáp đi để làm gì?” Mặc Thiếu Thiên nhìn cô lạnh giọng hỏi. Tử Lam nhìn hắn, khẻ nhíu mày, sau đó lộ ra nụ cười vô hại,
“Đến nhà tôi, chẳng lẽ tôi không thể đi lên sao?”
Chỉ cần vừa nhìn thấy Tử Lam cười, Mặc Thiếu Thiên càng thêm tức giận. Nữ nhân này xem ra vĩnh viễn đều là một bộ nụ cười vô hại, đối mặt với cô mọi thời điểm đều là vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười, nhưng đang đối mặt người khác thì lại cười đến vui vẻ như vậy, rất tự nhiên, đẹp như thế! Mặc Thiếu Thiên cực kỳ khó chịu!!! Đột nhiên, Mặc Thiếu Thiên không nói, chỉ là nhìn cô với đôi mắt thâm thúy, tản ra u ám vả lại mang theo ánh sáng nguy hiểm, hung hăng nhìn Tử Lam. Tử Lam cũng nhìn hắn, nhìn ánh mắt của hắn, đáy lòng hơi ngẩn ra. Hắn sao lại có thể như vậy nhìn cô? Mặc Thiếu Thiên gương mặt tuấn tú từ từ lại gần cô, càng ngày càng gần, gần Tử Lam hô hấp cũng mau muốn ngừng lại rồi, nam nhân này rốt cuộc muốn làm gì?
“Lâm Tử Lam, cô đang sợ!”
Đột nhiên, Mặc Thiếu Thiên ở trước mặt cô dừng lại, cười ở bên tai của cô mà nói, giọng nói, chắc chắn! Tử Lam khoảng cách gần như vậy nhìn hắn, hắn ngũ quan cũng không phải rất đột xuất, nhưng là tổ hợp lại với nhau, lại tạo thành một loại không cách nào nói rõ vẻ đẹp, yêu! Tử Lam cười cười, âm thanh êm dịu,
“Mặc tổng, tôi không hiểu anh ở đây nói gì!” Hiện tại, cô không muốn cùng Mặc Thiếu Thiên trao đổi quá nhiều.
“Lâm Tử Lam, cô thích tôi!”
Mặc Thiếu Thiên chắc chắn mà nói, ánh mắt thâm u, khóe miệng cười như không cười giống như đang nói một cái chuyện rất bình thường. Nhưng lời của hắn Tử Lam nghe được trong lòng giống như quả Boom, hung hăng co rúm một chút, sau đó chính là nhàn nhạt cười khẽ. Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, ánh mắt đột nhiên biến đổi, tối tăm không rõ. Tử Lam cười khẽ, môi đỏ mọng khẽ mở,
“Mặc tổng, anh nói chuyện này tôi nghe buồn cười nhất!”
Mặc Thiếu Thiên nheo lại con ngươi, không giận, lại nhìn cô, ôm cô vào thân, đem cô vây ở giữa ngực của mình. Trên người của hắn có mùi nhàn nhạt của thuốc lá, rất nhạt, cũng không ngán, càng làm cho hắn tỏa ra hơi thở tăng thêm một tia khêu gợi.
“Có phải hay không chuyện cười trong lòng cô rõ ràng nhất, nếu như không phải là sợ, tại sao nhìn thấy tôi liền muốn trốn? Gấp gáp như vậy muốn đi?”
Mặc Thiếu Thiên gi¬am cầm cằm của cô, từng chữ từng chữ nói. Âm thanh của Mặc Thiếu Thiên, mang theo đầu độc, quấn quanh trong lòng của Tử Lam. Mặc Thiếu Thiên ở tình trường, bách chiến bách thắng, cho dù nữ nhân như thế nào, cũng có thể bắt vào tay, cho nên đối với nữ nhân phản ứng, hắn rất dễ dàng nhìn ra sơ hở. Tử Lam cố tình phì cười một tiếng.
“Mặc tổng, anh nghĩ quá nhiều, tôi gấp gáp đi, chỉ là bởi vì không muốn làm cho người khác hiểu lầm, hơn nữa tôi cũng đã đến nhà!”
Tử Lam nhàn nhạt nói, này ngây thơ nở nụ cười, Mặc Thiếu Thiên Hận không phải hung hăng xé nát.
“Thật sao?” Mặc Thiếu Thiên cơ hồ cắn răng hỏi ngược lại, rất dễ nhận thấy, hắn không tin.
“Dạ!” Tử lam nói rất khẳng định, cho nên anh đừng nghĩ quá nhiều. Mặc Thiếu Thiên nhìn nàng, con ngươi hẹp dài mị hoặc, tĩnh mịch,
“Nhưng lòng của cô nói cho tôi biết, cô thích tôi rồi!”
“Đó là anh cảm nhận nhầm!” Tử Lam nhàn nhạt nói, mới vừa nói xong, chợt nhớ tới cái gì, mắt đẹp nheo lại, “Mặc tổng hỏi như vậy, chẳng lẽ thích tôi chứ?”
Quả nhiên, Mặc Thiếu Thiên giật mình, con mắt dài nhỏ khẽ nheo lại. Cô nói gì? Thích cô? Làm sao có thể!
“Tôi sẽ không thích bất luận kẻ nào!”
Mặc Thiếu Thiên do dự mấy giây, phủ nhận trả lời. Hắn thừa nhận, Lâm Tử Lam là một nữ nhân rất xuất sắc, mặc kệ diện mạo, vóc người, còn là năng lực làm việc, đều là vô cùng xuất sắc, điều kiện là tương đối khá. Nhưng là, hắn không thích cô! Bởi vì, thích đối với hắn mà nói, thích là cũng không biết đó là một thứ gì! Tình cảm, chỉ biết trở thành người yếu mềm, cho nên hắn chỉ chơi, nhưng cũng không động tình. Hắn đối với cô chỉ có chinh phục! Bởi vì chưa từng có một nữ nhân nào có thể giống như cô, khơi lên chinh phục dục, hoặc là nói, chưa từng có một nữ nhân sẽ cự tuyệt hắn, cô càng cự tuyệt, hắn thì càng tò mò. Tử Lam cười một tiếng, đáp án ở hắn dự liệu bên trong. Mặt mỉm cười, vô úy vô cụ,
“Mặc tổng, có lẽ nữ nhân đối với anh mà nói giống như y phục, thích sẽ mặc, không thích liền cởi, không cần thiết chút nào, nhưng là, xin không cần lấy tôi mở xoạt, con người của tôi, mở không dậy nổi cười giỡn, cũng không chơi nổi, càng sẽ không dễ dàng yêu người!”
“Xác thực chuyện gì đó, thật sự của tôi đối với anh có chút dung túng, nhưng là vậy không đại biểu tôi thích anh, cho nên, không nên hỏi tôi có thích anh hay không, bởi vì anh vĩnh viễn cũng không biết đáp án!”
“Còn có nếu như bởi vì tôi bất đồng, khơi dậy chinh phục dục, như vậy tôi rất xin lỗi, anh có thể thu hồi chinh phục dục của mình, bởi vì tôi là sẽ không dễ dàng thích anh thật!”
Tử Lam nhìn hắn nói gằn từng chữ, nhưng cũng đem Mặc Thiếu Thiên tâm tình mơ hồ trống rỗng. Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, rất dễ nhận thấy không ngờ cô sẽ nói ra những lời này. Tử Lam đẩy hắn ra, cầm lên túi của cô muốn đi,
“Mặc tổng, lời của tôi đã nói xong rồi, ngủ ngon!”
“Cô muốn cái gì?” Mặc Thiếu Thiên chợt ở phía sau hỏi một tiếng. Tử Lam quay đầu lại, tư thái kiêu ngạo cực kỳ,
“Anh muốn cái gì, liền lấy cái gì để đổi!”
Nói xong cũng phải đi, vậy mà lúc này, nàng chợt nhớ tới cái gì, quay đầu lại liếc nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Đúng rồi, Mặc tổng, chúc mừng anh sẽ phải đính hôn!”
Nói xong không để ý Mặc Thiếu Thiên thất thần,cô đóng cửa lại, ưu nhã xoay người rời đi đi lên lầu. Mà ngồi ở trong xe Mặc Thiếu Thiên, nhìn bóng lưng Tử Lam biến mất, sắc mặt một mảnh âm chí. Nữ nhân này như thế này mà nhẹ nhàng chúc mừng hắn!!!! Cô mọi điểm đều không để ý! những lời này của cô, đã chọc giận hắn! Tử Lam an nhàn tiến vào khu của nhà cô. ^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
Hi Hi đang ở trên lầu chờ, Tử Lam vừa đi lên, Hi Hi liền lập tức lộ ra một mặt nụ cười xán lạn.
“Mẹ, người trở lại?” Hi Hi cười ngọt ngào hỏi.
“Ân!”
Tử Lam gật đầu một cái, đi vào, Hi Hi vội vàng nhận lấy túi của cô, đem vào, ân cần cực kỳ. Tử Lam đổi dép đi vào.
“Mẹ, cha đưa người trở lại hay sao?”
Hi Hi ở phía sau hỏi. Tử Lam gật đầu một cái, cũng không muốn giấu giếm,
“Ân, làm sao con biết?”
Hi Hi cười, xe ở dưới lầu ngừng lâu như vậy, muốn không phát hiện cũng khó a, biết cũng may, không biết còn tưởng rằng bọn họ ở trong xe làm chuyện gì chút đấy! Hi Hi cười đưa tới,
“Mẹ, Người có phải hay không quyết định muốn đổi cách, nhất định bắt lại cha?”
“Nhi tử, đó là đáng xấu hổ, chẳng lẽ con muốn cho mẹ con làm tiểu Tam sao?” Tử Lam hỏi.
“NO NO NO!” Hi Hi giơ ngón trỏ lên nhìn phía cô quơ quơ,
“Mẹ, người xem con đã bảy tuổi rồi, phải nói Tiểu Tam, cũng là nữ nhân kia là tiểu tam đi, đừng quên, người cùng cha trước biết, còn có con cái này là kiệt tác vĩ đại, là nhi đồng IQ cao nhất toàn cầu đi, con chính là chứng cơ sống sờ sờ đây!”
Hi Hi một bộ dạng kiêu ngạo. Tử Lam bĩu môi, con cô, con thật là quá tự luyến, điểm này cũng thật giống cha con!
“Ngoan, bảo bối, mẹ chỉ cần có con là đủ rồi!” Tử Lam nói.
“Nhưng nhiều cha, cũng không nhiều a, nếu như con bắt cha lại, để cho hắn trở lại nấu cơm cho chúng ta, kéo đất vậy thật là tốt a, bảo bối về sau liền tỉnh sự rồi!” Hi Hi nói.......
Tử Lam miệng co rút. Mặc Thiếu Thiên nấu cơm, kéo đất? Vậy làm sao có thể? Tử Lam tưởng tượng tới Mặc Thiếu Thiên bộ dạng cầm cái muỗng, cảm giác đầy hảo cảm! Tử Lam trở về thực tế,
“Này chỉ sợ con phải thất vọng!”
“Tại sao?”
“Bởi vì hắn sẽ phải lập tức cùng đính hôn!” Tử Lam nhàn nhạt nói.
“Người kia thiên kim thị trưởng?” Hi hi hỏi, cũng là tuyệt không tức giận. Tử Lam gật đầu một cái,
“Ân, chính là cô ấy!”
Tử Lam đang giáo dục đứa bé phương diện, đều là rất trực bạch, bởi vì có một số việc, còn không bằng nói thẳng ra tốt, bởi vì chớ nhìn bọn họ cũng nhỏ, thật ra thì cái gì đều hiểu! Hi hi nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó nhìn Tử Lam,
“Mẹ, người không tức giận sao?”
“Mẹ tức cái gì?”
“Chẳng lẽ mẹ cũng chưa có một chút xíu điểm tức giận sao?” Hi hi hỏi, dù là chỉ có một chút. Tử Lam suy nghĩ một chút, còn là lắc đầu một cái,
“Không có!” Chỉ là có chút không thoải mái mà thôi. Hi hi nhất thời cúi mặt, mặt bất đắc dĩ mà lắc đầu,
“Ai, xem ra cha thật đúng là thất bại!”
Tử Lam không có nói gì, vùi ở trên ghế sa lon, yên tâm thoải mái sai bảo bảo bối,
“Bảo bối, mẹ khát nước!”
Hi hi không nói hai lời đi vào phòng bếp lấy một ly nước trái cây ra ngoài. Tử lam nửa nằm ở trên ghế so-fa, yên tâm thoải mái hưởng thụ. Hi hi đứng kế bên, suy nghĩ một chút, rồi sau đó nhìn Tử Lam, trên mặt có nét giảo hoạt cười,
“Mẹ, chúng ta tới đánh cuộc như thế nào!”
Tử Lam lười biếng nhíu mày, uống nước trái cây,
“Cái gì đánh cuộc?”
“con cá là cha sẽ không theo nữ nhân kia, kết hôn!”
Hi hi nói gằn từng chữ, lòng tin mười phần. Tử Lam nhíu mày, nhìn hi hi,
“Bảo bối, mẹ biết con muốn cha, nhưng là Mặc gia cùng Trọng gia hôn nhân, đã là sự thật!” Hi hi khóe miệng nhếch lên, mang theo nét tự tin,
“Dù sao con tin tưởng, cha nhất định sẽ không theo nữ nhân kia đính hôn!”
Hi bảo bối tin tưởng, cha ánh mắt sẽ không kém như vậy, nếu như cha thật cùng nữ nhân kia đính hôn, hắn ngay cả mình người máy cũng sẽ hoài nghi. Tử Lam bất đắc dĩ mà lắc đầu, không biết nên nói gì, uống xong nước trái cây sau, cô đứng dậy,
“Những chuyện này đều cùng chúng ta không liên quan, tốt lắm, mẹ không thèm nghe con nói nữa, mẹ muốn đi tắm!”
“Ân, được, mẹ ngủ ngon!”
“Ngủ ngon, con cũng đi ngủ sớm một chút!”
“Ân, biết!”
Hi hi khéo léo đồng ý, tròng mắt lại thoáng qua một tia giảo hoạt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.