Chương trước
Chương sau
" Tiêu Dật không phải đèn đã cạn dầu, nếu có thể dễ dàng động vào hang ổ của hắn thì có lẽ Tiêu Dật không còn sống đến ngày hôm nay " Thẩm Dạ Thiên sâu kín nói.
Ai cũng biết, điều Thẩm Dạ Thiên nói vừa rồi rất có lý!
Đạo lý này, Mặc Tử củng hiểu, chỉ là nếu Tiêu Dật thật sự làm như những suy luận vừa rồi của mọi người, thì đồng nghĩa hắn đã tạo thêm cho mình một địch thủ.
Trong giới Hắc đạo, cấm kỵ nhất chính là các bang phái liên kết lại với nhau, như vậy sẽ xảy ra nhiều sóng to gió lớn, nếu bang không được liên thủ sẽ phải đối đầu trước sau với nhiều thế lực, như vậy sẽ rất nguy hiểm.
Cho nên giữa Hắc đạo cũng sẽ không để xay ra những quan hệ lộn xộn như vậy.
Hi Hi suy nghĩ một chút " Tạp Ni, nếu thật sự Tiêu Dật đụng đến lô hàng đó thì anh hãy đưa cho hắn 1/10 lô hàng đó luôn đi "
" Tại sao? " Mặc Tử vội vàng hỏi, sau đó bổ sung thêm một câu " Hi Hi, hôm nay ngươi có bị phát sốt không đấy? "
" Tôi không có phát sốt, tôi nợ Tiêu Dật một ân tình nên cho hắn 1/10 coi như tôi trả lại ân tình đó cho hắn " Hi Hi nói.
Mẹ bé,bé sẽ nuôi, tiền Tiêu Dật cho bé sẽ dùng cách vô hình trả lại, còn về nợ ân tình, bé đưa 1/10 lô hàng coi như báo đáp tất cả.
Bởi vì Tiêu Dật là một người có dã tâm rất lớn, không có gì đối với hắn hấp dẫn hơn lô hàng kia.
" Ngươi biết Tiêu Dật? " Mặc Tử dừng lại một chút hỏi Hi Hi.
" Có chút giao thiệp " Hi Hi bình tĩnh trả lời.
" Hắn là người như thế nào? có phải hay không giống như người khác thường nói, hắn bộ dạng rất anh tuấn phiêu dật? " Mặc Tử rất tò mòn, mọi người điều nói Tiêu Dật đẹp trai không ai bì nổi, mỗi ngươi một cách nói riêng không ai giống ai.
Hi Hi rất nghiêm túc suy nghĩ một chút " Rất giống như thần tiên, đẹp trai lắm "
" 1/10 hàng không phải là con số nhỏ? " Tạp Ni bộ dạng suy nghĩ nói.
Hi Hi lại nhếch môi cười " mọi người yên tâm, chúng ta sẽ không lỗ lả, đến lúc đó chúng ta sẽ đòi lại gấp 10 lần như vậy "
Điểm này Hi Hi rất có lòng tin..
Mọi người đối với lời nói của Hi Hi rất có lòng tin.
" Ngươi đã nói như vậy thì ta sẽ cho hắn 1/10, nhưng mà Hi Hi, chúng ta sẽ rất mất mặt đấy! Vô duyên vô cớ vứt bỏ 1/10 hàng " Tạp Ni bộ dang rất vô tội.
Hi Hi cười một tiếng " Tôi tin tưởng mọi người sẽ đem số hàng này vứt hết sức đẹp mắt " Hi Hi cười hết sức phúc hắc.
Tạp Ni "............"
Mặc Tử "............"
Thẩm Dạ Thiên "............"
Lúc này Mặc tử nói " Chuyện lô hàng không cần bàn tiếp cứ y như vậy đi, Hi Hi, ngươi mau giúp ta tiến vào hệ thống nội bộ Cửa Ngục đi "
" Cửa Ngục? " Hi Hi sửng sờ ngay sau đó hỏi " Anh tiến vào hệ thống nội bộ Cửa Ngục để làm gì?"
" Lần trước đại ca Cửa Ngục là Mặc Thiếu Thiên dám trên địa bàn Châu Á ngụy trang khấu trừ hàng của chúng ta, thiếu chút nữa chặn đường lui của anh em, món nợ này ta không tính với hắn ta không phải là Mặc Tử!" Lần này Mặc Tử cục kỳ tức giận nói.
Nhắc đến Mặc Thiếu Thiên, Mặc Tử vẫn đang một bụng tức không có chổ đễ phát tiết, Mặc Thiếu Thiên không trả giá hắn nhất định không nuốt trôi cục tức này.
Hi Hi ngây ngẫn cả người...
Mặc Thiếu Thiên là cha của bé, Hi Hi cũng chưa bao giờ làm ra chuyện lừa bịp như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.