*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Càfé Sáng
Tam công chúa ở Triển gia không bao lâu thì quay về cung. Trong núi không cọp, con khỉ xưng Vương, Thất tiểu thư Trương gia lập tức vênh mặt hất hàm sai khiến, bất luận là đối với Triển Vân Đóa, hay là Lư Yên, đều làm ra vẻ hùng hùng hổ hổ đe dọa, càng không nói đến Thất Nương và Lư Ngọc, quả thật là ngay cả con mắt cũng không thèm đếm xỉa tới.
Ngại thân phận của nàng ta, nên Triển Vân Đóa cũng chẳng dám nói gì, nhưng trong đầu lại căm ghét muốn chết. Thất Nương và Lư Yên không muốn nhìn thấy cô nàng Thất tiểu thư này nữa, nên khi tiệc vừa tan, thì lập tức viện cớ cáo từ sớm.
Xe ngựa về đến đầu ngõ Bình An thì bỗng nhiên dừng lại, Thất Nương nghe thấy giọng nói nghi hoặc của phu xe: “Ninh thiếu gia, sao ngài lại ở chỗ này vậy? Vương gia đâu? Sao ngài không vào phủ đi ạ?”
Lư Yên nghe vậy thì vội vàng xốc mành xe nhìn ra ngoài, nhìn xuống bên dưới thì lập tức kinh hãi, vụt một cái phóng xuống đất. Thất Nương thấy vậy, cũng vội vàng theo sau nhìn xem là tình huống gì. Lư Ngọc do dự một chút, cuối cùng vẫn không bước xuống, chỉ vén mành len lén nhìn ra ngoài mà thôi.
Xuống xe ngựa, thì nhìn thấy Đại thiếu gia Ninh ca nhi phủ Liêm Quận Vương đang dắt tay Nhị thiếu gia đứng như cái cọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-dinh-cong-hau/3225057/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.