Edit: Càfé Sáng
“À, chào huynh….đã lâu không gặp….” Bỗng dưng Thương Thanh Sơn cảm thấy lạnh lẽo, nhìn về phía Thiệu Trọng đang “mỉm cười” với mình, túm chặt quần áo, rồi lắp bắp đáp lại.
“Mọi người vừa đi đâu à?” giọng điệu Thiệu Trọng bình thản, thần thái mặt mũi cũng như bình thường, nhưng Thất Nương vẫn thấy có điểm gì đó không đúng lắm. Đó chính là một loại trực giác, Thất Nương luôn rất nhạy cảm, nên loại cảm giác này cũng đặc biệt mãnh liệt.
Lư Yên kéo tay Thất Nương, nói khẽ: “Đại tỷ tỷ, hôm nay hình như Thiệu tiên sinh không được vui thì phải.”
Xem ra không phải chỉ mỗi Thất Nương có cảm giác như vậy rồi, ngay cả đứa bé như Lư Yên còn nhận ra được nữa là. Nhưng chỉ mỗi cô nàng Triển Vân Đóa là còn ngây ngô vui vẻ, nâng cằm mỉm cười với Thiệu Trọng, nụ cười rất tươi, lộ ra hàm răng trắng bóng: “Hôm nay Thiệu công tử cũng đến ạ — ngày thường chẳng mấy khi thấy huynh ra ngoài, muội nghe Tam tiểu thư nói huynh chuyển đến ngõ Bình An…..”
Triển Vân Đóa liên tục huyên thuyên, làm Thường Thanh Sơn cũng quên luôn việc còn chưa trả lời câu hỏi của Thiệu Trọng, Thất Nương lại cúi đầu không để ý, làm mớ kiên nhẫn còn sót lại của Thiệu Trọng cũng nhanh chóng hao đi, gần như đã đến cực hạn, bên tai bỗng dưng truyền đến giọng nói của Bạch Đạo Nhân: “Trọng ca nhi, chỗ Đại sư huynh của con có chút chuyện, chúng ta qua đó thôi.”
Thiệu Trọng còn đang đắm chìm trong nỗi khiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-dinh-cong-hau/3225049/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.