Edit: Càfé Sáng
Buổi tối Thiệu Trọng không đọc sách, lúc Lương Khang bưng cơm vào phòng thì nhìn thấy y đang chống cằm ngồi trên giường ngẩn người, ánh mắt mờ mịt.
“Quyết định đập nồi dìm thuyền luôn rồi hả?” (*) Lương Khang cười hì hì nói: “Mà nói chứ, hai thằng cu đó cũng chỉ là hai đứa nhóc thôi, dạy bừa bọn chúng vài câu là được rồi, cần gì phải gắng sức thế chứ? Cứ cho là bọn nó có ý gì, thì dọa cho bọn nó vài câu. Danh tiếng của đệ vẫn đường đường ra đấy đấy thôi, người khác đương nhiên sẽ tin đệ ấy mà!”
(*) Nguyên văn: 决定破罐子破摔: phá quán tử phá suất:Nghĩa là biết mình làm chuyện sai mà còn cố làm, không chịu sửa chữa
Thiệu Trọng ném một ánh mắt xem thường về phía hắn, chậm rãi nói: “Ngày mai đệ không giảng bài nữa, đệ sẽ dạy vẽ tranh.”
Lương Khang lập tức “Há há —” cười ra tiếng, rồi dùng sức bật ngón tay cái, “Cao, thật sự quá cao!”
Thiệu Trọng cong môi đắc ý “Đương nhiên rồi.” Ngẫm nghĩ, lại sờ cằm, rồi nháy mắt với Lương Khang: “Huynh xuống lầu nhìn giúp đệ một cái, xem nàng dâu của đệ đang làm gì với?”
“Ai là nàng dâu của đệ?” Lương Khang bất ngờ, giương mắt nhìn bộ dạng bỉ ổi của Thiệu Trọng, rồi ngay tức thì ứng được, lập tức dở khóc dở cười nói: “Này Trọng ca nhi, đệ không cần mặt mũi nữa đúng không? Tiểu cô nương nhà người ta mới thấy đệ được một lần, mà đệ đã tự nhận người ta là nàng dâu của đệ rồi. Đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-dinh-cong-hau/3225036/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.