Chương trước
Chương sau
Kim chủ chăm sóc Bánh bao sữa chu đáo tận tình, tắm xong còn giúp lau người khô ráo rồi mới ôm cậu ra ngoài.
Người được hắn ôm trong ngực ngoan ngoãn cực kì, Kim chủ đau lòng cậu những vẫn muốn chơi ít trò xấu xa.
Lúc còn chưa hiểu rõ lòng mình hắn đã rất dễ mềm lòng với Bánh bao sữa, bây giờ trái tim đã sáng tỏ hắn lại càng muốn đối xử với bé cưng của mình thật tốt hơn nữa.
Thế nhưng đối xử “tốt” hơn một chút thì lại không bao gồm lúc chơi lưu manh.
Bánh bao sữa xấu hổ đỏ bừng mặt, nhưng vẫn lưu luyến ôm lấy Kim chủ, cuộn mình trong lòng hắn.
Như là sợ lạnh.
Lại như luyến tiếc.
Thích hắn quá nhiều, chỉ cần tới gần một chút thôi là có thể khiến cậu như thiêu thân lao đầu vào lửa.
Trong lòng Kim chủ nóng rực như thiêu đốt, trọng nói cũng khàn khàn, hắn nhỏ giọng dỗ dành cậu mấy câu sau đó mới nói: "Gọi tôi đi."
Đôi mắt Bánh bao sữa ửng đỏ, giọng nói cũng đã phát run những vẫn mềm mại ngoan ngoãn gọi: “Kỳ tiên sinh.”
Kim chủ: “Không đúng.”
Không đúng chỗ nào Bánh bao sữa cũng không biết, nhưng chỉ cần Kim chủ nói không đúng cậu lập tức vâng lời đổi sang kiểu khác, gọi đầy đủ họ tên Kim chủ: “Kỳ Thâm…”
Trong cơn mơ màng Bánh bao sữa gọi ra cái tên từ sâu thẳm trong tim: “A Thâm… A Thâm.”
Xưng hô này quá thân mật làm cõi lòng Bánh bao sữa nhói đau.
Có thể gọi như vậy không? Cậu cũng không biết nữa.
Chỉ là muốn gọi hắn, dùng xưng hô thân mật nhất giống như người yêu.
Kim chủ bị Bánh bao sữa gọi mấy câu mà trái tim đã nhũn ra, thế nhưng vẫn nói: “Không đúng.”
Đương nhiên không đúng.
Bánh bao sữa mím môi.
Không biết trong đầu cậu xẹt qua ý nghĩ gì mà lại chuyển sang gọi: “Uhm... Kim… Kim chủ… Ba…”
Cậu chẳng thể nói ra trọn vẹn, vì đã bị Kim chủ dùng một nụ hôn cắt ngang, đành phải nuốt mấy chữ sau trở về.
Sao vẫn chưa đúng nữa...
Bánh bao sữa không chịu nổi nữa, cậu khóc lóc xin tha: “Ngài nói cho em biết đi… phải là gì mới được?”
Kim chủ dịu dàng nói ra lời mê hoặc: “Gọi là ông xã."
Xưng hô thế này quá thân mật, cũng quá xấu hổ.
Bánh bao sữa ấp úng không chịu, cũng có thể là không dám.
Kim chủ ép hỏi: “Có gọi không?”
Cảm giác áp bách bao phủ xung quanh, Bánh bao sữa chịu không nổi trêu chọc như vậy, cậu bị hắn bắt nạt đến nhũn hết cả người, cơ thể lâng lâng như trôi nổi trên không chẳng có lấy một điểm tựa, cuối cùng cũng vô cùng đáng thương gật đầu: “Ông xã…”
Kim chủ khẽ cười một tiếng, ôm chặt người vào lòng.
Nước mắt Bánh bao sữa vừa ngưng lại bị ép trào ra tiếp, cậu mơ mơ màng màng kêu: “A Thâm hôn em…” Lại kêu: “Ông xã ơi… Muốn hôn hôn.”
Bánh bao sữa cảm nhận được Kim chủ siết chặt lấy cơ thể cậu, cùng hắn triền miên hôn môi, hôn đến mức cả hai muốn hòa làm một.
Khuôn mặt nhỏ của Bánh bao sữa đỏ bừng, cả người cậu nhũn ra, nhưng vẫn cố gọi Kim chủ tựa như đây là cơ hội cuối cùng: “Ông xã…”
Kim chủ khàn giọng đáp: "Ơi, ông xã đây."
...
Lúc xong việc, Bánh bao sữa đã khóc đến hai mắt đỏ bừng, cậu vừa cọ cọ rúc vào ngực Kim chủ vừa gọi: “Ông xã…”
Kim chủ hôn lên vầng trán mướt mồ hôi của cậu thâm tình mà lưu luyến, hắn ôm người trấn an, hỏi: “Thoải mái không?”
Kim chủ nghĩ thầm, mình đúng là xấu xa quá đi.
Nào ngờ Bánh bao sữa chôn mặt trong ngực hắn lại rầu rĩ hỏi: “Ngài… Ngài thoải mái không ạ? Em… Em biểu hiện có tốt không?”
Hết chương 14
Rảnh ruồi quá không lo edit chương tiếp mà nhảy đi làm phiên ngoại vì nó ngắn hơn ? sao tui càng ngày càng lười vậy trời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.